Edit : Khả Tịch Nguyệt.
Beta: GBear
___________________________
Tầm mắt hai người giao nhau trong không trung, Kỳ Ngôn ngơ ngác nhìn Tiêu Dật, trên mặt tràn ngập câu hỏi “Tại sao lại gặp người này nữa rồi”.
Tiêu Dật hứng thú nhướng mày, hơi câu môi lại: “Lại gặp nhau, hàng xóm.”
Nghe được âm thanh của hắn, Kỳ Ngôn lúng túng gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Tiêu Dật: “……” Mình lại tiếp tục bị ghét bỏ sao?!
Tiêu Dật thở dài, tiếp tục lựa chọn dụng cụ rửa mặt và đồ dùng hằng ngày thích hợp cho mình.
Nguyên nhân hắn dọn đến chung cư này rất đơn giản, là vì địa hình, tầng lầu, cùng với giá cả đều hợp ý hắn. Bởi vì bản thân muốn sống tự lập, cho nên việc chi trả các thứ sẽ tốn rất nhiều tiền, không thể tùy ý tiêu xài hoang phí giống như trước kia được.
Quản lý tài sản là chuyện đầu tiên phải làm sau khi Tiêu Dật dọn tới đây.
Mỗi tầng chung cư chỉ có hai hộ cho thuê, một hộ là hai phòng ngủ hai phòng khách. Một hộ là một phòng ngủ, một phòng khách. Hắn thì cực kỳ không thích hàng xóm ầm ĩ, còn nhớ lúc giám đốc giới thiệu nơi này cho hắn, đặc biệt bảo đảm ở tầng 21 ngoài một thiếu niên không ra khỏi cửa thì không còn ai khác.
(*) chỗ phòng khách thật ra là hội trường, nhưng mình nghĩ vậy thì không đúng lắm, mạn phép đổi lại nha.
Tiêu Dật cho rằng mình vĩnh viễn sẽ không gặp mặt người hàng xóm âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-thanh-nam-phu-be-cong-nam-chinh/3440064/quyen-10-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.