Có một cái xác chết đang trôi bồng bềnh trong không gian màu trắng trải dài không điểm cuối…
A phi! Xác ở đâu ra, cô hiện giờ chỉ là một thứ không thực thể có được không, hình dáng này là do linh hồn cô tạo thành. Grannie cô đây là đang ở nhìn xác chết của chính mình, ngay lúc cô định tan biến thì có một cái hố đen đột nhiên xuất hiện mà hút cô vào trong. Đã xuất hiện là hố đen mà lại con mẹ nó biến trắng như thế này, thật sự không khoa học.
Một giọng nói không cảm xúc đột ngột vang lên:
- Ký chủ có muốn ký khế ước linh hồn không?
Đôi mắt vẫn hờ hững nhìn thẳng, cô lãnh đạm trả lời:
- Không.
Ta con mẹ nó đã đến nơi này từ khi nào, mà ngươi lại cho ta chờ đến răng giả cũng chẳng còn, không ký. Grannie không hợp tác với kẻ không đúng giờ.
Cạch!... Rắc! Rắc! Rắc!...
Không gian bốn bề màu trắng xuất hiện từng đường rạn nứt màu đen. Một đường, hai đường, ba đường… rồi biến thành hàng trăm đường lan dài đến vô tận. Màu đen như các xúc tu của bạch tuột uốn éo mà tràn vào không gian. Từng đường nứt lớn dần ra, khắp không gian giống hệt một con đập bị vỡ, màu đen ùa vào như dòng nước lũ nhấn chìm đi sắc trắng.
Cô nhìn tay mình bị màu đen cắn nuốt theo không gian nơi đây, nhẹ nhàng cảm nhận linh hồn đang tan vỡ. Một nụ cười tiêu chuẩn hiện trên môi, cô lãnh đạm ngước nhìn tràng cảnh xung quanh mình dần hóa đen:
- A, đây mới đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-tung-hoanh-trong-the-gioi-khong-anh/177707/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.