“Khóc cái gì, chẳng phải cậu cũng rất hưởng thụ sao” Hoàn Cẩm Nam túm chặt lấy tóc của Tử Hoa, cậu đang đau đớn càng thuận thế khóc lớn hơn. Sát Địch Giả ở bên cạnh cũng cảm thấy đau lòng thay.
“Nếu không đối xử tốt được thì cho tôi đi”
“Con mẹ nó, cút!” Sát Địch Giả cũng không muốn ở lại lâu nên cũng về. Hoàn Cẩm Nam như phát điên túm chặt lấy tóc cậu.
“Cậu là của tôi rồi nên tốt nhất đừng có đem ánh mắt si tình lên nam nhân khác. Thân thể dơ bẩn như này rồi còn định câu dẫn ai nữa”
Tử Hoa đã mệt đến nói cũng không được. Cả người cậu đau đớn nhưng nam nhân kia vẫn không tha cho cậu. Hắn chẳng quan tâm Tử Hoa phản kháng mà chỉ tàn nhẫn hành hạ cậu.
Tử Hoa cả ngày đều là những vết hoan ái, cậu hai mắt thẫn thờ nhìn lên trần nhà. Cậu vẫn không kiềm chế được mà khóc nức nở. Cả cơ thể đều bị đem ra trêu đùa không thương tiếc. Cậu trở thành món đồ chơi mà Hoàn Cẩm Nam tuỳ ý chà đạp.
Hoàn Cẩm Nam bắt ép cậu phải tiếp khách, ban đầu Tử Hoa có phản đối nhưng cuối cùng chỉ trơ mắt mặc cho họ chà đạp.
Tử Hoa so với trước đây gầy đi rất nhiều. Sát Địch Giả có đến “hỏi thăm” cậu mấy lần và giúp cậu vệ sinh cơ thể. Sau đấy hắn sẽ ôm cậu và nằm trò chuyện về những áp lực gần đây. Sát Địch Giả không quan tâm là cậu có nghe không mà vốn dĩ chỉ muốn tìm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998746/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.