Cảnh báo: cân nhắc khi đọc, h nặng Tử Hoa cảm thấy Lập Viễn nhất định là có vấn đề về trí não. Cậu có tình câu dẫn y mà y lại chẳng hề lay động. Tử Hoa tức giận ngồi cắn móng tay. Cậu nhìn chằm chằm vào Lập Viễn.
Y cũng biết cậu đang nhìn mình nhưng lại không có ý cấm cản cậu. Lập Viễn đeo tạp dề thái thịt gà mà sao Tử Hoa thấy y quyến rũ một cách lại thường vậy nhỉ…Chắc chắn cậu điên mất rồi.
Tử Hoa đang miên man thì nghe được tiếng kêu lên của Lập Viễn. Cậu nhanh chóng nhảy xuống khỏi ghế rồi chạy ra xem y có sao không. Tử Hoa ngửi thấy mùi rất ngọt, làm cậu cả người nóng rực, cảm giác đói bụng thâu tóm tâm trí Tử Hoa.
Tử Hoa cầm lấy ngón tay rồi cho vào miệng mút như một món ăn rất ngon, cậu hai mắt híp lại, vẻ mặt hưởng thụ. Lập Viễn cảm thấy hơi choáng váng nhưng không nỡ rút tay lại.
Tử Hoa mặc dù thích nhưng cũng không muốn Lập Viễn chết vì mất máu nên cậu mới nhả ngón tay đang ngậm ra.
Cậu ngại ngùng bỏ chạy. Tử Hoa bất mãn bị quản gia lôi dậy mặc đồ cho cậu. Cậu đau khổ bị quản gia kéo đi dự tiệc. Vì là công tước Tử Hoa không thể không đến.
Lập Viễn mím môi nhìn bóng lưng cậu rời đi. Cậu bảo muốn ăn gà…y đã làm rồi nhưng sao lại rời đi chứ, hay chẳng lẽ cậu khinh đồ mà y nấu. Lập Viễn trầm tư ngồi nhìn bàn cơm đầy món ăn.
Y cứ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998716/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.