Tử Hoa chỉnh lại tóc cho mình, nhìn một vòng rồi hài lòng gật đầu. Cậu thắt cà vạt cho Cẩm Mộ Đào. Hai người giống như cặp vợ chồng, làm gì cũng hiểu ý nhau. Cẩm Mộ Đào im lặng, ánh mắt thể hiện rõ sự lo lắng cho cậu
“Cậu có chắc muốn đi không?”
“Có….mà đến đấy anh cứ xưng là anh em đi”
“Ừ” Cẩm Mộ Đào không hiểu vì sao cậu muốn vậy nhưng y cũng không ngại việc này. Nếu báo chí đưa thì càng tốt. Mấy omega xung quanh y sẽ giảm bớt đi, tránh được phiền phức.
Hai người tới rất sớm, trên thiệp ghi 8:00 nhưng cậu 5:30 đã tới rồi. Cánh phóng viên nhà báo đến còn sớm hơn thế, hai bên cánh tay chặt ních người. Ánh đèn flash khiến cậu không quen nên hơi khó chịu.
Cẩm Mộ Đào ôm lấy eo cậu, cố gắng che chắn bớt ánh đèn flash cho cậu dù nó không có ích. Cánh nhà báo, phóng viên như thấy vàng mà chụp càng lợi hại hơn.
Người đến đông hơn so với cậu suy nghĩ. Mọi người đa phần đều đến thăm cô dâu và gửi lời chúc. Cậu cũng có bắt gặp Duệ Tuyết Nhàn. Cậu cũng lễ phép kính chào. Bà đối xử với cậu rất tốt, là mẫu mẹ chồng cậu mong muốn. Chỉ tiếc vốn dĩ hai người không có duyên với nhau.
“Mạc thứ ký, tôi hiểu Tân Đồ Văn không có tình cảm với Lạc Châu Sa nhưng còn 2 đứa nhỏ, chúng nó sẽ như nào nếu biết cha mình ngoại tình” Đối diện với lời nói tuy nói bằng giọng nhẹ nhàng ngọt ngào nhung thực chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998659/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.