Tử Hoa ánh mắt không rời nhìn Tân Đồ Văn. Mái tóc dài hơn so với lần trước cậu gặp được vuốt lên gọn gàng. Bộ âu phục đơn giản nhưng mặc trên người hắn lại trở bên đặc biệt hơn.
Hai người có vô tình “chạm” mắt nhau. Hắn thấy trong đôi mắt xinh đẹp kia là sự thất vọng cùng đau khổ tột cùnd. Tại sao yêu hắn đến như vậy mà lại không ngăn cản hôn lễ. Bây giờ chỉ cần cậu đứng lên ngăn cản thì hắn sẵn sàng huỷ bỏ hôn lễ này. Chẳng lẽ tình cảm đấy là dối trá sao? Đã vậy lại còn ngồi cạnh Cẩm Mộ Đào, cho tên kia ôm eo nữa…
[Độ hắc hoá của Tân Đồ Văn: 57]
Tử Hoa lén cúi xuống lau nước mắt. Nhưng hành động của cậu sao qua nổi mắt thần của phóng viên cơ chứ. Lạc Châu Sa hôm nay vô cùng xinh đẹp, mái tóc được búi lại, váy cưới đúng là lộng lẫy, so với lời đồn thì còn hơn thế. Đằng sau Lạc Châu Sa là Minh Trực với Minh Lam. Hai đứa nhỏ trên tay cầm giỏ hoa. Khuôn mặt ngây thơ mỉm cười hạnh phúc.
Hai đứa nhỏ không có tội gì hết. Cậu cũng không muốn hai đưa nhỏ bị mang danh không cha. Tử Hoa không phải người tốt, chỉ là cậu không muốn huỷ đi tương lai của chúng nó mà thôi.
“Tân Đồ Văn, con có đồng ý lấy Lạc Châu Sa làm vợ dù khoẻ mạnh, giàu sang hay ốm đau vẫn ở bên nhau không?”
“Con đồng ý” Thái độ của Tân Đồ Văn khiến cho mọi người bất ngờ, Lạc Châu Sa đen mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998657/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.