Tử Hoa ngồi trong phòng nghe được tiếng giày mạnh mẽ va chạm với mặt đất. Cậu mỉm cười. Vốn dĩ hôm nay Tử Hoa bị chọc giận bởi vẻ đắc ý của Tô Gia Nguyên nhưng cũng may cậu không nổi cáu.
Cánh cửa bị Hàn Chấn Kiệt phá vỡ, trên chiếc giường thiếu niên đẹp như bức họa, từng đường nét khuôn mặt hay cơ thể đều được khắc họa tỉ mỉ. Lúc này làn da người ấy lại tái nhợt, trên cổ tay là vết cắt đỏ rực màu máu, thấm đẫm một mảng ga giường. Bà chủ hoảng hốt hét ầm lên gọi bác sĩ nhưng bị Hàn Chấn Kiệt chặn lại.
“Tôi đưa Tử Hoa đi viện, bà đừng để tin tức này lọt ra ngoài”
Bà chủ lầu viện bị khí thế của Hàn Chấn Kiệt áp bức chỉ đành gật đầu nghe theo. Tử Hoa nhanh chóng được đưa tới bệnh viện. Bác sĩ không ngờ tới thiếu soái lại được thiếu niên xinh đẹp như vậy, mà bây giờ là đêm muộn. Thiếu gia nhà họ Tô ai cũng biết tới, họ ngầm hiểu nhưng không ai nói gì hết.
“Tình hình cậu đấy sao rồi?”
“Thưa thiếu soái, cũng may là đưa đến viện kịp. Cậu thiếu niên này cũng thật may mắn” Hàn Chấn Kiệt nghe dặn dò của bác sĩ rồi cũng gật đầu đi vào thăm cậu. Tử Hoa được nằm phòng vip. Nhìn người trên giường ngủ, bước đi của hắn cũng trở nên nhẹ nhàng, hành động vuốt ve mái tóc của cậu cũng cẩn thận hơn.
Hắn không khó hiểu khi cậu tự sát, luôn bị kìm hãm không được đi đâu, chẳng khác nào sống không bằng chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998607/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.