Trước sự tức giận của hắn, cậu cũng tước bỏ vỏ bọc kiên cường.
“Nếu em nói em làm tất cả vì ngài thì sao? Nếu em nói em yêu ngài thì ngài có ghê tởm em không” Hàn Chấn Kiệt nhìn vào đôi mắt phong lưu đào hoa quyến rũ giờ đây đã ngập nước. Bả vai run rẩy nhưng luôn có tỏ ra mạnh mẽ.
Hàn Chấn Kiệt cúi xuống hôn xuống đôi môi đỏ mọng hắn nhớ mấy ngày nay, Tử Hoa không đẩy ra mà vòng tay ra cổ hắn. Đầu lưỡi của cậu như có chất kích thích khiến Hàn Chấn Kiệt đùa bỡn không muốn dừng lại. Hai người dây dưa không dứt, mãi đến khi Hàn Chấn Kiệt nghĩ cậu đang bị bệnh thì mới buông tha.
Cậu như không tin vừa nãy là sự thật. Hàn Chấn Kiệt nhận ra khi nãy mình quá mức hồ đồ, chẳng hiểu sao lại làm ra hành động bắt nạt cậu như thế. Không khí hai người ngượng ngùng, cuối cùng vẫn Hàn Chấn Kiệt lên tiếng trước
“Tôi trả nợ, chuộc thân cho em, bù lại em sẽ phải bầu bạn với bà tôi. Đây không phải là giúp đỡ thương hại mà là giao dịch” Tử Hoa chờ mãi hắn mới nói, bên trong vui mừng nhưng ngoài mặt cậu lại tỏ ra trào phúng
“Ngài lo lắng việc thường xuyên đến lầu viện sẽ bị vị hôn phu nhỏ yêu dấu phát hiện sao? Nếu vậy thì ngài về đi”
Hàn Chấn Kiệt vùi mình vào huấn luyện và chiến đấu. Nếu hắn đã muốn giúp đỡ mà cậu không nhận thì cũng chịu thôi. Tô Gia Nguyên nay mang cơm đến nơi, những quân sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ta-la-tuyet-sac-giai-nhan/2998604/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.