Chương trước
Chương sau
Trước sự tức giận của hắn, cậu cũng tước bỏ vỏ bọc kiên cường.

“Nếu em nói em làm tất cả vì ngài thì sao? Nếu em nói em yêu ngài thì ngài có ghê tởm em không” Hàn Chấn Kiệt nhìn vào đôi mắt phong lưu đào hoa quyến rũ giờ đây đã ngập nước. Bả vai run rẩy nhưng luôn có tỏ ra mạnh mẽ.

Hàn Chấn Kiệt cúi xuống hôn xuống đôi môi đỏ mọng hắn nhớ mấy ngày nay, Tử Hoa không đẩy ra mà vòng tay ra cổ hắn. Đầu lưỡi của cậu như có chất kích thích khiến Hàn Chấn Kiệt đùa bỡn không muốn dừng lại. Hai người dây dưa không dứt, mãi đến khi Hàn Chấn Kiệt nghĩ cậu đang bị bệnh thì mới buông tha.

Cậu như không tin vừa nãy là sự thật. Hàn Chấn Kiệt nhận ra khi nãy mình quá mức hồ đồ, chẳng hiểu sao lại làm ra hành động bắt nạt cậu như thế. Không khí hai người ngượng ngùng, cuối cùng vẫn Hàn Chấn Kiệt lên tiếng trước

“Tôi trả nợ, chuộc thân cho em, bù lại em sẽ phải bầu bạn với bà tôi. Đây không phải là giúp đỡ thương hại mà là giao dịch” Tử Hoa chờ mãi hắn mới nói, bên trong vui mừng nhưng ngoài mặt cậu lại tỏ ra trào phúng

“Ngài lo lắng việc thường xuyên đến lầu viện sẽ bị vị hôn phu nhỏ yêu dấu phát hiện sao? Nếu vậy thì ngài về đi”

Hàn Chấn Kiệt vùi mình vào huấn luyện và chiến đấu. Nếu hắn đã muốn giúp đỡ mà cậu không nhận thì cũng chịu thôi. Tô Gia Nguyên nay mang cơm đến nơi, những quân sĩ trêu chọc thiếu soái may mắn vớ được chị dâu nhỏ xinh đẹp còn giỏi giang.

Hàn Chấn Kiệt mấy ngày liên tục làm việc nên nhìn hắn vô cùng mệt mỏi. Tô Gia Nguyên đau lòng bày ra những món ngon mình mất công chuẩn bị.

Hắn cũng chỉ ăn vài thìa xong rồi làm việc tiếp. Tô Gia Nguyên hiểu chuyện thu dọn rồi ngồi ghế chờ hắn, một lúc thì lăn ra ngủ. Hàn Chấn Kiệt lấy áo của mình đắp lên cho y.

Tự dưng trong đầu hắn lại nghĩ tới Tử Hoa. Hàn Chấn Kiệt chửi thầm, hắn không thể phản bội Tô Gia Nguyên được. Đều tại Tử Hoa quyến rũ hắn chứ hắn không hề có ý định gì với cậu.

_______________________________________

Tử Hoa nhàn nhã thưởng thức trái cây. Bạch Kim nhìn kí chủ vô tư không lo nghĩ rồi nhìn cảnh công chính, nhịn không được liền hỏi

[Tốc độ công lược của người lâu vậy]

“Thật ra ta đi được phân nửa rồi, chẳng phải bây giờ hắn đang ngoại tình tư tưởng đó sao” Tử Hoa thích thú ăn thêm quả nho nữa. Trái cây đều là loại nhập khẩu đắt tiền do phụ tá của Hàn Chấn Kiệt mua. Nhưng cậu cũng không dám ăn nhiều, chỉ ăn chút chút mà thôi.



Tử Hoa đứng dậy thay đồ, cũng đến lúc trở về lầu viện rồi. Cậu nhớ đùi gà chết mất rồi. Cả ngày ăn thanh đạm sắp thành điên mất.

Ông Hàn nghe vợ mình tâm sự nên cũng điều tra. Ông chẳng bao giờ nghĩ con trai mình lại như thế. Trước nay Hàn Chấn Kiệt yêu thương cưng sủng Tô Gia Nguyên ai cũng biết.

Dù không biết đây là thú vui nhất trời hay không nhưng ông vẫn phải bảo vệ con mình. Ông Hàn đã muốn bao che cho Hàn Chấn Kiệt thì chẳng ai biết được cả.

Nam nhân thoạt qua ngoài 40, ngũ quan anh tuấn giống hệt Hàn Chấn Kiệt. Nhìn qua người trong ảnh, ông vẫn nhớ hồi bé. Không ngờ thiếu niên trổ mã lại đẹp như thế, tiếp cận Hàn Chấn Kiệt chắc cũng vì một mục đích duy nhất mà thôi. Dù thế ông cũng không can thiệp vào chuyện tình cảm của con mình nhưng có vẻ bà Hàn thì sẽ có đấy. Chỉ xem bản lĩnh của Hàn Chấn Kiệt như nào mà thôi.

_______________________________________

Tử Hoa trở về được người hỏi han nhiều vô số, bà chủ còn lo lắng cậu lại nghĩ quẩn nên kêu người bên cạnh bầu bạn. Cậu cũng không có phản đối. Tử Hoa nghĩ mình giờ cần phải cố gắng hơn nữa rồi.

Hôm nay có người theo dõi cậu lúc về, Tô Gia Nguyên hẳn là bắt đầu cảnh giác rồi.

Hàn Chấn Kiệt đang ở Tô gia. Hắn không tiện từ chối nên cũng ở lại dùng bữa luôn. Nhưng bữa ăn đều quay quanh chuyện tình cảm của hắn với Tô Gia Nguyên. Nếu hồi trước thì hắn sẽ rất vui vẻ nghe, hiện tại lại cảm thấy nó hơi chói tai và vô nghĩa.

Hắn tính ngồi lại chơi thêm nhưng nhận được tin nhắn của phụ tá thì mặt tối sầm lại xin phép ra về.

Tô Gia Nguyên thất vọng. Y đã chuẩn bị rất lâu, còn dặn cha mẹ giữ hắn lại. Mẹ y an ủi con trai. Y cũng nghĩ chắc là chính sự quan trọng nên hắn mới gấp gáp.

Sự thực là Hàn Chấn Kiệt đang đi tìm tình nhân trong mơ luôn quấn quanh hắn. Mấy ngày liên tục mơ về cậu cũng giúp hắn nhận ra, mình có ham muốn với cậu. Hàn Chấn Kiệt quen thuộc đi tới phòng cậu. Lầu viện này dù đã đóng cửa nhưng vẫn luôn phải đón vị khách ban đêm.

Vừa vào Hàn Chấn Kiệt thấy cậu đang luyện thanh trong phòng, chẳng hiểu bao nhiêu tức giận khi nãy đều tan biến theo mây. Tử Hoa tưởng người làm nên không có chú ý chỉ chuyên tâm luyện tập. Hắn lại không làm phiền cậu, cẩn thận đóng lại cửa rồi quan sát Tử Hoa.

Trên người cũng như trong phòng cậu luôn thơm man mát mùi trà xanh nhẹ nhàng không hề nồng đậm khó chịu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.