“Đại Nhi không dám hy vọng xa vời thứ khác, ngày ngày đêm đêm đều muốn bệ hạ và việc điều trị cơ thể của mình.”
“Ở trong nhà thần thiếp đã từng liên lụy cha mẹ, vào cung lại muốn liên lụy bệ hạ… Đại Nhi thật sự rất hổ thẹn.”
“Bệ hạ chán ghét Đại Nhi cũng là chuyện theo lý thường… Đại Nhi không oán, không hối hận.”
Nàng hơi hơi khép đôi mắt, tầm mắt xanh đen nhàn nhạt cất giấu sự mỏi mệt sâu sắc.
“…”
Chiêu Thánh Đế lật người lại đây, đối mặt với mặt mình.
Hắn nhìn Ngu Đại không nâng dậy nổi nửa phần lực dư thừa để ứng phó với mình, híp nửa mắt: “Nàng thật sự không biết?”
“… Bệ hạ muốn Đại Nhi biết cái gì đâu.”
Ngu Đại trông như cực kỳ mệt mỏi, dựa vào trên vai Chiêu Thánh Đế, hô hấp nhẹ đi rất nhiều, giống như giây tiếp theo sẽ tan đi theo gió.
Nghĩ như vậy khiến trong lòng đế vương còn trẻ tuổi căng thẳng.
Hắn kéo chăn lên trên, bao bọc người này càng sâu.
“Nhà họ Ngu không dạy nàng đọc sách à? Thượng Thư còn không rõ là thứ gì, thật mất mặt.”
Chiêu Thánh Đế nói ác liệt.
“…” Bả vai người trong lòng ngực khẽ run, trong giọng nói có chứa vài phần xấu hổ: “… Thần thiếp, từ nhỏ thần thiếp đã không thích đọc sách…”
“…”
“Từng nghĩ giống như Thư Phi, viết thơ tình cho bệ hạ… Nhưng, nhưng ngay cả bút thần thiếp cũng không nắm được tốt… Là, là thần thiếp vô dụng…”
Nói xong, Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529385/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.