Chiêu Thánh Đế lập tức thấy, bàn tay và trên mặt người nọ còn mang theo nước mực. Đôi thủy mắt nghi hoặc nhìn qua, nhìn chằm chằm hồ sơ một lát, sau đó thì di chuyển qua chỗ khác.
Động tác mài mực trên tay càng nhanh, nếp uốn giữa mày chưa từng rút đi.
Nàng nhìn không chớp mắt động tác trên tay, dường như đang dần dần tìm được bí quyết.
“…”
Thấy thế nào cũng không giống như dáng vẻ xem hiểu.
Lúc này Chiêu Thánh Đế mới tin tưởng, Quý Phi của hắn thật sự có “văn hóa thấp”.
Đương nhiên, mực nước khi mài mực mới vừa bắn lên chỗ quần áo phần ngực không tính.
Chiêu Thánh Đế âm thầm thở dài. Nghĩ ông Ngu cũng là trọng thần quan cư nhị tam phẩm, sao nuôi ra được cô con gái ngây thơ… như vậy chứ.
Nhưng mà.
Ngây thơ chút cũng tốt.
Ít nhất trong lòng chỉ biết nghĩ hắn, không thèm nghĩ một ít chuyện không nên nghĩ.
“… Bệ hạ.”
Tiếng nói mềm nhẹ bên cạnh cắt ngang suy nghĩ của Chiêu Thánh Đế.
Chiêu Thánh Đế ngoái đầu nhìn qua: “Chuyện gì?”
Ngu Đại cắn môi dưới, đẩy đẩy nghiên mực về phía trước: “Đây… Xem như là mài tốt rồi sao?”
“…”
Chiêu Thánh Đế cứng họng cạn lời khi thấy đầu mực nước viết ra không nổi một chữ.
Hắn xoa xoa trán, xua xua tay đối với tiểu muội đang có vẻ mặt đau khổ ở bên cạnh.
Tiểu muội vội vàng nhận mệnh đi lên, tiếp nhận việc trong tay Ngu Đại: “Nương nương, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529383/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.