Buổi tối Chiêu Thánh Đế vẫn nghỉ ở trong cung Ngu Đại, nhưng bởi vì ngày mai Ngu Đại phải xuất cung nên Chiêu Thánh Đế không làm phiền nàng. Hắn đè nặng hôn nàng trong chốc lát rồi nằm sang một bên.
Sự dịu dàng hiếm thấy này khiến Ngu Đại cảm động đến nước mắt lưng tròng. Nàng nói thẳng muốn đi chùa miếu cầu phúc cho bệ hạ, cũng muốn cầu cho bệ hạ một chuỗi Phật Châu gì đó.
Chiêu Thánh Đế buồn cười khi nghe nàng vừa thề vừa hưng phấn nói muốn mang về thứ gì đó.
“Còn không ngủ sao?”
Lòng bàn tay Chiêu Thánh Đế vuốt ve môi của Quý Phi: “Ngày mai nếu thức dậy muộn, quả nhân sẽ không cho Đại Nhi ra cung đâu.”
“… Ngủ ngủ ngủ!!!!”
Ngu Đại vội vàng ôm chặt Chiêu Thánh Đế, vùi đầu vào trong lòng ngực hắn, nhắm mắt lại.
Đại móng heo!! Đừng tưởng rằng ta không biết! Ngươi sắp không nhịn được nên mới uy hiếp ta đó.
Một đêm ngủ ngon.
Ngày tiếp theo.
Từ trước đến nay Chiêu Thánh Đế thức dậy rất sớm, đã hình thành thói quen.
Trời còn chưa sáng, nam nhân đã vô thanh vô tức mở bừng mắt.
Trong mắt vô cùng tỉnh táo, cũng không giống dáng vẻ vừa mới tỉnh ngủ chút nào.
Hắn nghiêng đầu nhìn nhân nhi đang hoàn toàn rúc vào trong lòng ngực mình, trong mắt có vài phần ý cười.
Ừm, nếu bây giờ lầm Đại Nhi tỉnh, Đại Nhi sẽ tức giận không nhỉ?
Trên đường đi chùa miếu không gặp được chuyện gì, nhưng trên đường trở về từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529347/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.