Chương trước
Chương sau
Chiêu Thánh Đế ôm nàng trong chốc lát, đơn giản hỏi qua chuyện xảy ra trên đường khi trở về.

Ngu Đại thú vị kể lại.

Trong cung không chỉ có phi tần không thể tùy ý ra cung, hoàng đế cũng không thể nha. Bị thâm cung đại viện này trói buộc cũng không chỉ có một hai người.

Nhìn dáng vẻ Quý Phi dùng hết khả năng để làm cho mình vui vẻ, tuy là Chiêu Thánh Đế nhưng trong lòng cũng không khỏi ấm áp.

Từ nhỏ đến lớn, không ai là thật tình thật lòng đối xử tốt với hắn.

Tốt với hắn một phần, luôn là muốn hắn cho mười phần.

Tiểu Quý Phi thì khác.

Ánh mắt đầu tiên nàng nhìn thấy hắn thì đã thích hắn. Cái này tuyệt đối không phải do Chiêu Thánh Đế tự luyến.

Tuy rằng xác thật Chiêu Thánh Đế có một ít tự luyến.

Chiêu Thánh Đế có thể cảm giác được nàng đau, có thể cảm giác được nàng không khoẻ, nhưng nàng một câu oán hận cũng không có. Sáng sớm ngày hôm sau còn cường chống thân thể muốn nghe theo lời ma ma dạy, rời giường mặc quần áo cho hắn.

Nếu không phải tới khi gần ăn sáng té xỉu, chỉ sợ tiểu ngốc tử này còn cậy mạnh ăn sáng với hắn.

Sau một loạt chuyện, khiến Chiêu Thánh Đế tin tưởng từng chút một.

Tiểu ngốc tử này, là thích mình.

Cho dù trông có vẻ không thuần lương như mặt ngoài.

“Trên đường bị đâm?”

Nếu Chiêu Thánh Đế phái người đi, khẳng định không chỉ đơn thuần làm người bảo vệ.

Còn làm nhãn tuyến.



Hắn yên tâm Quý Phi nhưng không yên tâm những người khác.

Nếu có bọn đạo chích không biết tự lượng sức mình, tất nhiên là giải quyết ngay tại chỗ.

Dù cho người phái đi đều là có võ công cực cao nhưng Chiêu Thánh Đế vẫn không yên tâm. Sự chiếm hữu dục của hắn đối với Quý Phi càng ngày càng tăng. Nếu nàng không ở bên cạnh, hắn lập tức muốn nghe bọn họ nói Quý Phi làm chuyện gì.

Như vậy, trái tim hắn mới có thể cảm thấy an ổn.

Trước khi Ngu Đại hồi cung đã có người kể chuyện này một năm một mười cho Chiêu Thánh Đế.

Chiêu Thánh Đế biết rõ thích khách kia cũng không làm Quý Phi bị thương, nhưng hắn vẫn nhìn thấy nàng để xác nhận xem trên người nàng thật sự không có vết thương nào giống như ám vệ nói hay không.

“Đúng nha.” Vẻ mặt Ngu Đại hưởng thụ dựa vào trong lòng ngực của Chiêu Thánh Đế: “Đại Nhi cảm thấy thích khách kia quá kỳ lạ, căn bản không phải tới giết ta nhưng phải giả vờ như muốn giết ta.”

“…” Ánh mắt Chiêu Thánh Đế nặng nề.

Hắn nghĩ đến gì đó, đáy mắt hiện ra ánh sáng lạnh.

Ngu Đại nhìn không thấy.

Đối lập xuống dưới, giọng nói của hắn dịu dàng đến mức không thể tưởng tượng nổi: “Quả nhân nói rồi, ngoài cung nguy hiểm. Lần sau Đại Nhi vẫn không cần đi ra ngoài, ở lại bên cạnh quả nhân mới an toàn.”

“Hừ.”

Người trong lòng ngực nũng nịu dùng đầu mình cọ lung tung trên bờ vai của hắn một hồi, sau đó nói: “Không có chuyện quan trọng, chắc chắn Đại Nhi sẽ luyến tiếc rời khỏi bệ hạ, rời khỏi hoàng cung nha! Lần này không phải tình huống đặc biệt sao ~~ Bệ hạ không được để ở trong lòng, cũng không được trộm mà không vui vẻ nha! Đại Nhi sẽ nhìn chằm chằm người đó.”

“… Đại Nhi vô cớ gây rối, còn muốn quản tâm của quả nhân.”

Chiêu Thánh Đế khép hờ mắt, giơ tay nhéo mặt Ngu Đại.

Toàn thân Tiểu Quý Phi của hắn đều trắng nõn, khuôn mặt này càng có xúc cảm cực tốt.

Ngu Đại lại rầm rì một tiếng, nàng nói: “Quản tâm của bệ hạ thì thế nào? Nhưng không có quản người của bệ hạ! Bệ hạ muốn đến cung tỷ tỷ nào, Đại Nhi ngăn được sao?”



“Hửm?”

Bỗng nhiên Chiêu Thánh Đế nói: “Xác thật, quả nhân đã lâu rồi không đến cung của người khác.”

Vừa dứt lời, người trong lòng ngực lập tức dựng lông.

Nàng trợn tròn đôi mắt xinh đẹp kia, nhanh chóng đứng dậy từ trong lòng ngực của Chiêu Thánh Đế.

Tốc độ nhanh đến nỗi Chiêu Thánh Đế muốn ngăn cũng không ngăn được.

Quý Phi lùi về phía sau vài bước, tránh thoát tay của Chiêu Thánh Đế.

Đôi môi tuyệt đẹp của nàng môi run rẩy một chút: “Bệ hạ, người… Vậy mà người…”

“Quả nhân làm sao?”

Chiêu Thánh Đế thu hồi tay, cười ngâm ngâm nhìn “bình dấm thành tinh”.

“Người nói thật đi, có phải mỗi lần ở bên cạnh ta đều nghĩ đến người khác hay không?! Người… Người thật quá đáng!!”

“Bình dấm thành tinh” nói xong những lời này, nụ cười tự tin như có như không trên mặt Chiêu Thánh Đế dần dần biến mất.

Nàng lẩm bẩm: “Bệ hạ quá xấu rồi, lấy cái này lừa thần thiếp.”

“Ha ha.” Chiêu Thánh Đế cười khẽ một lần nữa, ôm Quý Phi của hắn vào trong lòng: “Bằng không làm sao biết, hóa ra quả nhân ở trong lòng Đại Nhi quan trọng như vậy? Chỉ chạm vào người khác một chút, Đại Nhi đã muốn náo loạn với quả nhân.”

“… Bệ hạ tức giận sao?”

Người trong lòng ngực hình như mới phản ứng lại đây, hơi cẩn thận hỏi.

Chiêu Thánh Đế hôn hôn lên khóe môi của Tiểu Quý Phi.

“Quả nhân vui sướng còn không kịp.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.