Tinh hạch hệ thổ cấp 3, có kích thước gần bằng hạt đậu phộng, có ánh huỳnh quang màu vàng nhạt, trông thật đúng là rất đẹp.
Lâm Tịch có chút ngo ngoe muốn thử động vào nó, suy nghĩ thật lâu vẫn đè xuống ý nghĩ sử dụng tinh thần lực.
Chùm hào quang bên cạnh thực sự quá mẹ nó dọa người.
Lâm Tịch rất muốn thương lượng với nó một chút, ngài có thể đổi chỗ ở hay không, ngộ nhỡ ngày nào đó tâm tình không tốt, ngài lại chơi trò nổ tung tại chỗ, tôi đây sẽ lập tức phân bào nhiễm sắc thể, nguyên sinh chất tách ra, phân giải oxi hóa cuối cùng xoắn ốc thăng thiên.
Hào quang vẫn luôn lẳng lặng ở bên cạnh tinh hạch đột nhiên lóe lên tia sáng vàng, như muốn đốt mù mắt người.
A!
Có phải gamma nó muốn nổ rồi không?
Lâm Tịch nhất thời sợ đến mức nhanh chóng kết thúc suy nghĩ nội tâm, tè ra quần mà trốn.
Phát hiện bên ngoài có một vài thứ như thường lệ, tinh cầu này mặc dù là tận thế, nhưng cũng không có hủy diệt, mà bản thân nó cũng chưa tan thành mây khói, trái tim zombie của cô mới quy vị.
Đậu má!
Hù chết ông rồi.
Lâm Tịch rời khỏi đó, hào quang kia giống như điểm nhỏ tinh nghịch nháy mắt một cái, sau đó lộn mèo một cái, ánh sáng thu lại chuyển thành nhu hòa, run nhẹ hai lần, dường như là đang bật cười.
Vị chủ nhân này quá nhát gan rồi!
Tinh hạch: Ta lẳng lặng nhìn ngươi làm màu, cho tới bây giờ cũng không cắt ngang ngươi..
Lâm Tịch suýt chút bị dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441630/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.