Đặng Húc Luân biết, cô ấy cũng không phải đang nói đùa.
Trước khi nhóc da đen kia bày ra trò bí ẩn, dưới chân của anh ta đã xuất hiện một hàng chữ: Tận thế, người có bản lĩnh mới có tư cách sống sót, hi vọng các người có thể chứng minh mình có năng lực hợp tác với tôi.
Đặng Húc Luân cảm thấy người ta nói không có gì sai.
Cho bọn hắn vũ khí, cho bọn hắn dị năng, dưới sự áp chế tuyệt đối về mặt vũ lực của đối phương, lại cho bọn hắn công bằng.
Nếu nâng đỡ như vậy mà Liên Thai Sơn bọn họ vẫn không đứng dậy nổi, như vậy thì không cần thiết tồn tại nữa, chết, đối với bọn hắn mà nói là chuyện không sớm thì muộn.
Đem hi vọng sống sót ký thác trên sự bố thí của người khác hết lần này tới lần khác, đó là một gã ăn xin!
Đặng Húc Luân đưa tay chỉ về phía Lăng Thi Hàm bên này: "Các huynh đệ! Chính là bọn họ, những tên khốn Ngạo Thiên này, cướp vật tư của chúng ta, cướp người của chúng ta, hiện tại lại tới cướp căn cứ chúng ta! Lúc trước bọn họ sở hữu dị năng, chúng ta không có, nhưng giờ chúng ta cũng có! Lúc trước bọn họ có súng, chúng ta không có, nhưng giờ bọn hắn cũng không có! Vậy thì còn sợ cái gì nữa? Người có thể sợ một hồi, nhưng không thể sợ một đời, cúi đầu nhìn xem gia hỏa trong đũng quần còn ở đó hay không, là đàn ông thì nhào lên đánh bọn hắn đi! Mẹ nó, đều là dị năng giả, đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441629/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.