Edit: Jess93
Các cô gái nhỏ nhìn dáng vẻ của cô không giống giả mạo, hơn nữa Hàn Như thật sự tỉnh lại, mặc dù sắc mặt không tốt lắm, cũng không thích nói chuyện, nhưng thấy thế nào đều không giống dáng vẻ sắp chết.
Những nữ sinh nói cô ấy có lẽ đã chết đêm qua rồi còn nghị luận Trương Tú Lệ đang trả thù gì đó bất giác đều đỏ mặt, ngượng ngùng ra ngoài mua cơm.
Triệu Đông Mai đi tới ngượng ngùng nói tiếng cám ơn với Lâm Tịch, sau đó chủ động nói muốn giúp cô và Hàn Như mua cơm, bảo Lâm Tịch ở lại phòng ngủ chăm sóc Hàn Như.
Lâm Tịch sảng khoái đồng ý: "Được, vậy cám ơn cậu nhé!"
Đây là một cô gái nhỏ đang biểu đạt sự áy náy và cảm ơn của mình, thật ra những nữ sinh này cũng không có ác ý gì, chẳng qua là một loại bản năng xu lợi tránh hại của con người mà thôi, thậm chí các cô ấy hoàn toàn không biết, hành vi của chính mình đã làm tổn thương nghiêm trọng đến một bạn học vô tội.
Trẻ con thường không chính xác trong việc đánh giá đúng sai, hầu hết đều là bảo sao hay vậy, cảm thấy chuyện mà tất cả mọi người đang làm, chắc chắn là đúng rồi.
Đợi đến khi tất cả mọi người đi ra ngoài, trong phòng ngủ không có một ai, Lâm Tịch hỏi Hàn Như: "Đêm qua, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Hàn Như rùng mình, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Tịch cười một cái mới nói: "Tớ không phải.. Ngất đi à, cái gì cũng không biết, sao vậy, ngày hôm qua xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441540/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.