Edit: Jess93
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Lâm Tịch, bà ấy mỉm cười mang cặp Lâm Tịch quay người về hướng trong thôn vừa đi vừa nói: "Mẹ đã nói con nhất định có thể thi tốt, con gái của mẹ sao có thể không bằng thằng nhóc nhà họ Trương kia?"
Lâm Tịch đi theo ở phía sau bất đắc dĩ lắc đầu.
Mong con hơn người là chuyện tốt, nhưng đồng thời cũng là một gánh nặng!
Diêm Minh đã bắt đầu làm công nhân bốc vác cho một đội xây dựng trong huyện, mỗi ngày gánh bao cát khiêng đá tảng kiếm chút tiền vất vả.
Biết hôm nay em gái bảo bối về nhà, Diêm Minh chẳng những mua một miếng thịt trong thành, còn lặng lẽ kín đáo đưa cho Lâm Tịch một quyển vở rất đẹp và 10 đồng tiền, sau đó nháy mắt với Lâm Tịch, lặng lẽ nói: "Em đừng tức giận với mẹ nữa, thấy thứ anh mua cho em đẹp không? Đây là mẹ lén dặn dò anh mua cho em, anh đã hỏi rồi, đám con gái trong thành đều yêu thích loại vở này."
Lâm Tịch nhìn gương mặt còn non nớt và đôi tay đầy vết chai sần của Diêm Minh, trong lòng có chút ê ẩm.
Lúc ăn cơm, Lưu Thúy Vân gần như gắp hết thịt vào trong chén Lâm Tịch, mấy miếng còn lại đều phân cho Diêm Minh và Diêm Khắc Kiệm, chính mình lại vẫn luôn há miệng to ăn cải ngọt hầm đậu hũ.
Trong lòng Lâm Tịch chua xót hơn nữa cảm thấy Lưu Thúy Vân không giống người tạo thành cái chết của Diêm Đậu Đậu.
Nhìn ra được mặc dù cuộc sống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441535/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.