Edit: Jess93
Lâm Tịch cố ý nhấn mạnh ba chữ "Chỗ của cô," sau đó dùng ánh mắt không có ý tốt đảo qua bộ phận nào đó trêи thân thể Tào Vân.
Vẻ mặt Tào Vân bị tức đến mức đã sắp thành gan heo.
Không chờ cô ta nổi bão, giọng nói thanh lãnh của Tây Lăng Mặc liền vang lên, hỏi: "Tào tiểu thư tìm tôi có việc gì?"
Tào Vân thấp giọng hỏi: "Có phải các người hay không?"
Tây Lăng Mặc sững sờ: "Chúng tôi làm sao?"
"Con kiến, con rết trong lều vải của tôi, có phải do các người giở trò quỷ hay không?" Tào Vân đã nghiến răng nghiến lợi.
Cô ta thật sự không nghĩ tới, bị con rết cắn thế mà vẫn còn màn tính sổ sau. Vừa rồi cô ta ở trong phòng đã nghe thấy rõ ràng lời Tây Lăng Mặc nói, nào là khuỷu tay nào là nách, loại đau đớn này còn phải chịu tới năm giờ!
Nghe thấy Tây Lăng Mặc nói êm tai như vậy, cô ta càng tin tưởng phán đoán của mình, nhất định là hai người kia ra tay, nếu không tại sao ai cũng không có chút biện pháp nào, hết lần này tới lần khác anh ta chẳng những quen thuộc tình huống sau khi bị con rết cắn bị thương, còn "Đúng lúc" chuẩn bị thuốc làm dịu, không phải sợ cô ta thật sự xảy ra chuyện sẽ dính phải phiền phức sao?
Tào Vân nghĩ như vậy đi thẳng vào vấn đề nói tạc ra là Tây Lăng Mặc sau đó lại dùng chuyện này uy hϊế͙p͙ anh ta trực tiếp đi gặp Thỏa Nghiêm, không phải cũng giống nhau sao?
Mặc dù anh ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441454/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.