Edit: Jess93
Trông thấy ánh mắt đám người hình như có điều ngộ ra, Tào Vân đưa tay lại muốn cho trợ lý một cái tát, Lâm Tịch kéo trợ lý tới phía sau mình: "Cô ấy chẳng qua là trợ lý, không phải nô ɭệ, có chuyện thì nói, tại sao lại đánh người?"
Tào Vân thấy tiểu trợ lý của Tây Lăng Mặc dám ngăn cản chính mình, lại vung ra một bạt tai đánh tới chỗ Lâm Tịch.
Lâm Tịch nhanh nhẹn lôi kéo cô gái run lẩy bẩy phía sau lui lại một bước: "Chị Tào, qυầи ɭót chị lộ ra kìa."
Trong phòng lập tức vang lên tiếng cười nhạo.
Tào Vân nhanh chóng hạ xuống cánh tay giơ lên cao, kéo áo thun xuống phía dưới một chút, sau đó mệnh lệnh cho trợ lý của mình: "Thất thần làm gì? Còn không mau đi lấy đồ vật của tôi tới đây!"
Từ lúc tới thôn Đạt Ngõa đã thống nhất đổi ăn mặc, tổ tiết mục liền tiếp quản toàn bộ đồ vật bọn họ mang theo người, bởi vì lấy danh nghĩa sinh tồn dã ngoại toàn năng, tất cả người tham dự đều bắt đầu từ số không, ba ngày hai đêm, chất lượng sinh hoạt tốt xấu toàn dựa vào năng lực cá nhân.
Tào Vân nhìn vẻ mặt xem kịch vui của những người trong lều vải, nội tâm vô cùng phẫn uất.
Cô ta quét tầm mắt về phía đám người, phát hiện Tôn Gia Lỵ cũng ung dung đứng ở đó, cũng không có bất kỳ điều gì không ổn.
Tất cả đều không thích hợp!
Trong mỗi cái lều vải đều có nhang đuổi muỗi, chỉ có Tôn Gia Lỵ lại là thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441453/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.