Đối mặt với ánh mắt mang theo ý hỏi của đám người, Thải Vi há miệng muốn nói, nhưng dường như lại cảm thấy không thể nào nói ra, đột nhiên gắt gao che miệng của mình, cười không thể kìm được.
Từ trước đến nay Vãn Thúy luôn cẩn thận, thấy bộ dáng nàng ta như vậy, chẳng qua là nhếch miệng cười, tiếp tục xoa bóp đầu cho Lâm Tịch.
Tảo Tình trông thấy Thải Vi như vậy cũng đã gấp đến độ không được, kéo Thải Vi một cái: "Đại tỷ, ngươi mau nói nha, U Lệ cung đã xảy ra chuyện gì sao?"
Thải Vi mặt đỏ tới mang tai lại đứt quãng khom lưng ôm bụng cười một hồi mới có thể khống chế bản thân không tiếp tục cười nữa.
"Hoàng Thượng.. Hoàng Thượng tại U Lệ cung.. Ha ha~tại.. U Lệ cung.. Ha ha ha ha!" Chỉ cần nàng ta mới mở miệng, lập tức sẽ cười vang không ngừng, bất đắc dĩ đành phải dừng lại.
Tảo Tình lòng tò mò nặng thấy nàng ta như thế, càng sốt ruột, kéo bả vai Thải Vi một cái: "Ngươi lại tiếp tục như vậy, ta sẽ lập tức đem miếng lót giày bỏ vào trong miệng của ngươi. Nói nhanh một chút, rốt cuộc làm sao vậy?"
Có lẽ vui vẻ thật sự sẽ truyền nhiễm, Lâm Tịch đều cảm thấy đầu đau đến mức làm cho người ta sụp đổ bây giờ cũng dễ chịu hơn một chút rồi.
Sau đó Thải Vi kể cho mọi người nghe một câu chuyện cười trước nay chưa từng có, trên trời dưới đất chỉ có một nhà ấy.
Dựa theo lệ cũ bất thành văn của bản triều, mỗi lần vị phi tần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441373/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.