Lâm Tịch hơi kinh ngạc nhìn Lục Na.
Lúc này Lục Na mới phát hiện mình biểu hiện có chút kỳ quái, vội vàng thay vẻ mặt săn sóc che dấu: "Cậu xem, phòng ở này chúng ta thuê nửa năm, cậu mới ở hơn một tháng, chúng ta cùng nhau trả tiền thuê nhà, coi như cậu đi, chủ nhà cũng sẽ không trả lại tiền cho cậu. Vốn dĩ hiện tại cậu chỉ làm ca sáng tiền thu vào không nhiều, còn phải gửi tiền về nhà, tớ.. Tớ đây chẳng phải đang suy tính vì cậu sao! Cậu đừng nghĩ nhiều, không có việc gì, không được thì chúng ta cứ bật đèn.."
"Vậy sao được?"
Lâm Tịch không đợi Lục Na nói xong liền nói: "Sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của cậu, cậu làm việc trong thời gian dài như vậy, tớ không thể chỉ lo cho mình! Tớ vẫn nên đi ra ngoài tìm phòng ở thì hơn."
Con mẹ nó!
Oán niệm trong lòng Lục Na mọc thành bụi, hiện tại Lê Tiểu Huân làm sao lại làm ra vẻ như vậy chứ?
Tóm lại là Lục Na tìm các loại lý do, không cho Lâm Tịch dọn đi, làm đến mức chính mình cắt đất đền tiền, đến cuối cùng quả thực đều phải cầu xin cô.
Lâm Tịch cười lạnh, trong cốt truyện, Lê Tiểu Huân chưa từng nói những lời này, mỗi ngày phải cẩn thận đền bù cho Lục Na, cảm thấy do mình ảnh hưởng đến bạn cùng phòng, trong lòng rất áy náy, còn thường xuyên tiêu tiền mua đồ trang điểm đồ ăn vặt linh tinh cho Lục Na, Lục Na đúng là rất yên tâm thoải mái mà nhận lấy.
Buổi tối hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441050/chuong-213.html