Tuy rằng Mễ Hương Đề khóc đến hai mắt đẫm lệ, nhưng mà Lâm Tịch biết, kỳ thật cô ta cũng không thật sự yêu người đàn ông kia, cô ta chỉ đang đưa tiễn một lần rung động sai lầm của mình mà thôi.
Thành công vạch trần kẻ lừa đảo tình yêu này, Lâm Tịch cũng có chút vui vẻ, mặc kệ nói như thế nào, cô không ngại giúp đỡ một số người không liên quan đến nhiệm vụ, bỏ qua công đức, tín ngưỡng gì đó không nói, Lâm Tịch cảm thấy có khả năng cô sẽ lưu lạc ở một đống vị diện trong những năm tháng dài dòng như vậy, nếu cuối cùng trở thành một người trong mắt chỉ có nhiệm vụ, vậy thì cô sẽ hoàn toàn trở thành một cỗ máy nhiệm vụ.
Một lòng cứng lạnh như đá, như vậy chính mình, muốn trường sinh có tác dụng gì?
Từ nhỏ cô đã hiểu được, nhân vật lớn có bi ai của nhân vật lớn, nhân vật nhỏ có hạnh phúc của nhân vật nhỏ, bản thân mình đã từng bị vây trong ngọc bình an, lúc ấy nghĩ chỉ cần có một cơ hội thoát khỏi nó cũng đã nguyện ý đánh đổi tất cả những gì mình có. Làm nhân vật hi sinh xui xẻo bị người khác hại chết, Lâm Tịch quá hiểu tâm tình này của những người ủy thác, vì vậy cô nguyện ý làm hết sức mình đi giúp đỡ những người đó, để cho những trả giá của bọn họ và hồi báo đạt được ngang nhau, để người ta dùng một bộ phận linh hồn cùng xã khu trao đổi lại được một lần tiền nào của nấy.
Cô chỉ là công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441049/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.