Đợi đến khi Lang Vương Xích đi tới gần, phát hiện con sói màu xám hình thể nhỏ hơn một chút chính là U chân thọt, Xích hơi âm thầm kinh ngạc, từ trước tới giờ biểu hiện của U cũng không quá tích cực, mỗi lần đi săn cũng đều sợ đầu sợ đuôi, tộc đàn cũng không có quá nhiều bất mãn, dù sao nó là một con sói thọt chân.
Hơn nữa, đàn sói chính là như vậy, dựa vào bản lĩnh, cống hiến và tư lịch ăn cơm, ngươi không có tác dụng gì với tộc đàn, dĩ nhiên là chỉ có thể ăn đồ thừa, không có thừa, vậy cũng chỉ có thể ăn đất, cũng trách không được người khác.
Không nghĩ tới U vậy mà thái độ khác thường, dũng mãnh mau lẹ, giống như biến thành một con sói khác.
Tính sói vốn hung mãnh, vừa thấy con báo trước đó tất cả mọi người không thể làm gì vậy mà bị ngăn lại, chỗ nào còn khách khí với nó! Cho nên mới nói, hổ tốt không chịu nổi một đám sói chính là đạo lý này.
Đàn sói người ta rất giảng đạo lý, ngươi đơn độc một mình, người ta quần ẩu, ngươi một đám, người ta vẫn quần ẩu. Đơn đả độc đấu không phải là phong cách của sói.
Chẳng mấy chốc con báo đã thành vong hồn dưới hàm răng sắc nhọn.
Lúc này Xích mới có thời gian nhìn kỹ Lâm Tịch, phát hiện con sói có bộ lông màu trắng vô cùng to lớn xinh đẹp này lại là con sói ngoại lai trầm mặc, bẩn thỉu đến mức không thấy rõ màu sắc lúc trước, hình như gọi là Thác?
Dựa theo quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441011/chuong-174.html