Cứ như vậy Lâm Tịch cùng U đi săn mỗi ngày, cô cảm thấy tảng đá lớn lõm xuống kia không tệ, mỗi ngày đều có hơn 3 giờ, tảng đá kia phơi dưới ánh mặt trời sẽ trở nên nóng hổi.
Vì vậy mỗi khi ánh nắng sung túc vào giữa trưa, đàn sói đều trốn vào trong sào huyệt của mình ngủ, một con sói tương đối gầy yếu vậy mà dùng móng vuốt xiêu vẹo cầm lấy một con dao găm đang cắt từng miếng thịt phơi khô.
Lâm Tịch thè đầu lưỡi ra "Phù phù" để giải nhiệt, nóng quá nóng quá, nhưng mà công việc vẫn phải tiếp tục.
Cô meo meo, cảm thấy gần đây mình vẫn luôn phơi thịt khô, ở Tinh Tế phơi thịt khô, hiện tại thành súc sinh, vẫn phải phơi thịt khô, làm người chấp hành trong xã khu, cô đã bắt đầu hoài nghi sói sinh.
Sau khi thịt được phơi khô tương đối tiết kiệm không gian. Lại nói, cũng có thể loại bỏ một chút mùi máu tươi.
Người chấp hành đồng chí Lâm Tịch tuyệt đối sẽ không bởi vì ngoại hình là một con sói thì sẽ quên thân phận chân thật của mình.
Cô phải làm một con sói ba tốt có theo đuổi ngũ giảng tứ mỹ*, thoát ly hứng thú cấp thấp này.
*Ngũ giảng tứ mỹ (五讲四美): Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; Tứ mỹ – bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp.
Cuối cùng, Lâm Tịch dứt khoát dọn sào huyệt tới phía dưới tảng đá, U cũng cùng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441010/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.