Lâm Tịch khoanh hai tay trước ngực, nhìn lên nhìn xuống Tiền Dao Dao một cái, đột nhiên phát hiện Tiền Dao Dao này với cô, không đúng, là có chút giống với Tần Minh Nguyệt.
Cũng không phải nói giống tướng mạo, mà là cách ăn mặc còn có tính cách ương ngạnh kiêu căng mà Tiền Dao Dao cố gắng thể hiện. Cùng một mái tóc dài qua vai, cùng một bộ váy đỏ trương dương, mặt mày sắc bén, chỉ là.. Nói như thế nào đây, sự cao ngạo của Tần Minh Nguyệt đến từ trong xương, ngông nghênh tự nhiên, còn Tiền Dao Dao thì dùng ánh mắt liếc xéo để lộ ra khuôn mặt lạnh lùng, nhất là dáng người Tiền Dao Dao rất nhỏ nhắn, Lâm Tịch mặt không thay đổi nhìn xuống cô ta, có loại cảm giác quầy hàng chính hãng nghiền ép một gói hàng chín tệ nào đó và miễn phí vận chuyển.
Tiền Dao Dao cảm thấy mình bị người ta coi thường thẹn quá hóa giận: "Đừng tưởng rằng là Đại tiểu thư Tần gia thì rất giỏi, anh Minh Hạo cũng không thua kém cô, dựa vào cái gì mỗi ngày phải đều nhìn sắc mặt của cô, cô là cái thá gì!"
Lâm Tịch mỉm cười.
Thấy xung quanh bạn học tụ lại càng ngày càng nhiều, Tư Minh Hạo chẳng những không có ngăn cản mình, ngược lại bày ra dáng vẻ đau lòng lại không dám nói gì, Tiền Dao Dao lại tiến thêm một bước về phía Lâm Tịch, ngửa đầu lớn tiếng nói: "Bày vẻ mặt thối cho ai nhìn? Mọi người ở đây người nào không phải là thiên kiều trăm sủng trong nhà, cô cả ngày ra vẻ không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/440955/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.