Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Tiếng nói trong trẻo của thiếu niên không để lộ ra bất kì cảm xúc gì, ánh mắt xẹt qua chiếc cổ trắng nõn của Yến Lạc, tiếp đó xoay người rời đi, đóng cửa lại.
Tựa vào cửa, người hầu xung quanh đã sớm đổi thành người của Tu Ẩn, tất cả không rên một tiếng im lặng cúi thấp đầu đứng ở một bên chờ Tu Ẩn phân phó.
Tu Ẩn rũ mắt nhìn ngón tay của mình, xúc cảm mềm mại vừa rồi phảng phất còn lưu lại trên đầu ngón tay.
Nghĩ đến đám người đêm qua xông vào nơi này, thiếu chút nữa làm cô bị thương, tuy rằng hắn tới kịp lúc, nhưng vẫn để lại một vết máu trên chiếc cổ trắng nõn của cô.
Đúng là công chúa chân chính, thông thường một mảnh nhỏ của trang sức rất khó làm một người bình thường bị thương, nhưng nó lại dễ dàng để lại một vết trên chiếc cổ tinh tế của cô.
Ngủ thêm một lát cũng tốt, qua một lúc nữa, miệng vết thương nhỏ kia dưới hiệu quả của dược tề cao cấp nhất sẽ biến mất.
Lá gan bé như vậy, nếu như đã không chịu được vết thương lớn mà còn bị dọa, vậy sẽ không tốt.
Nâng lên đôi mắt, ý cười trên khóe môi thu liễm, xẹt qua một tia lãnh đạm, đôi mắt xinh đẹp nhìn thoáng qua chung quanh, mở miệng, "Bảo vệ tốt nơi này, trừ bỏ ta thì không cho phép bất luận kẻ nào đi vào, cũng đừng...để cô ấy ra khỏi căn phòng này." ( Đoạn này dùng "ta" để tăng tính uy nghiêm nhé, vì trong nguyên tác lúc này Tu Ẩn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-xung-sung-nguoi-hac-hoa-nam-than/872549/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.