Edit: Thuần An
Vô Dược trong ôm ấp của hắn tỉnh lại, nàng nhỏ giọng mở miệng: "Tới rồi sao?"
Nam Cung Vãn giúp nàng sửa sang lại đầu tóc hơi loạn: "Tới ngay rồi, còn mệt sao?"
Vô Dược mơ hồ lắc lắc đầu, dựa vào trong lòng ngực hắn đôi mắt mê người linh động chớp nháy mắt, bộ dáng đáng yêu cực kỳ.
Nàng liếm liếm cánh môi, gương mặt cọ cọ trong ngực hắn. Nam Cung Vãn hạ thân căng thẳng, có loại xúc động muốn lập tức gọi người quay đầu trở về. Hắn muốn đem nàng ăn sạch sẽ.
Rõ ràng trước khi gặp được nàng, hắn cũng là người không gần nữ sắc. Hậu cung 3000 hắn một người cũng không chạm qua. Vì cái gì sau khi gặp được nàng, liền từ cấm dục trở thành túng dục?
Hơn nữa ngoại trừ nàng thì không thể, nữ nhân khác khiến hắn cảm thấy thật ghê tởm, hắn lẩm bẩm: "Mỹ nhân, nàng tột cùng đã hạ cổ gì trên người trẫm? Vì sao trẫm chỉ yêu nàng?"
"Cái gì?" Vô Dược không nghe rõ lời hắn nói, nghi hoặc hỏi.
Nam Cung Vãn lắc đầu: "Không có gì."
Nam Cung Vãn cúi đầu nhìn nàng ngoan ngoãn an tĩnh trong lòng ngực, cảm thấy ngoài mặt nàng không giống như vậy. Nghĩ vậy con mắt xẹt qua một mạt âm trầm, mặc kệ như thế nào nàng đều là của hắn, nếu nàng có bất luận hành động gì muốn thoát khỏi hắn, hắn không ngại bẻ gãy cánh của nàng, đem nàng cầm tù lại bên người.
Hắn không biết vì sao hắn thường xuyên sinh ra suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420882/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.