Edit: Thuần An
Hậu cung truyền ra tin đương kim thánh thượng đưa Đích thứ nữ Tề thượng thư phong tần, vào ở tại Tư Nguyệt điện. Suốt ngày làm bạn một tấc cũng không rời, đến lâm triều cũng không lên.
Sắc trời tối xuống, một bóng đen lặng yên không một tiếng động tiến vào Mộ Vân điện. Đúng lúc Vô Dược vừa rửa mặt xong, xoay người liền thấy Nam Cung Vãn đang ngồi trên giường.
Nàng mỉm cười, từng bước một đi về phía hắn. Có như vậy trong nháy mắt làm Nam Cung Vãn cảm thấy, chính mình phảng phất giống như là cả thế giới của nàng.
Hắn đem nàng ôm vào lòng, vùi đầu ở trên vai nàng, tham lam hấp thụ mùi hương thuộc về nàng.
Âm thanh khàn khàn mị hoặc mang theo một chút mỏi mệt: "Thân thể tốt chút nào chưa?"
Vô Dược gật gật đầu, ứng thanh: "Ân."
Nam Cung Vãn chậm rãi nói: "Trẫm hôm nay ra ngoài cung, người cùng nàng ta ở bên nhau không phải trẫm. Đêm qua người đó cũng không phải là trẫm. Mỹ nhân của trẫm... Nàng nguyện ý nghe câu chuyện xưa của trẫm không?"
Vô Dược nhẹ nhàng ôm hắn, ôn nhu mở miệng: "Thần thiếp đương nhiên nguyện ý."
Nam Cung Vãn con mắt hơi ảm đạm, sau đó mở miệng: "Từ nhỏ mẫu hậu đã đối với trẫm mười phần đạm mạc, mặc kệ trẫm có biểu hiện ưu tú hay không bà cũng không bao giờ khen trẫm hay mắng trẫm.
Mười mấy năm qua, trẫm rất ít khi nhìn thấy bà tươi cười. Mặc kệ trẫm nỗ lực bao nhiêu, mọi thứ đều không chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420859/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.