Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Cắn xong Vô Dược liền hối hận, vạn nhất anh bị hủy dung thì làm sao bây giờ! Là một nhan khống Vô Dược tuyệt đối sẽ không thể để nam thần bị mình hủy dung.
Nghĩ vậy, Vô Dược liền dừng lại, đau lòng liếm liếm mặt anh.
Đầu lưỡi ấm áp, ôn nhu liếm mặt anh.
Khuôn mặt Nguyệt Nhiễm càng ngày càng hồng, con ngươi chậm rãi sâu thẳm. Âm thanh khàn khàn mê người: "Sư tỷ..."
Vô Dược cảm giác được thứ đang chọc cô, thân thể cứng đờ. Sắc mặt trắng vài phần, theo bản năng rụt hạ. "Nhiễm... Nhiễm Nguyệt..."
Nguyệt Nhiễm cúi đầu hôn môi cô, đôi mắt đen mang theo mê ly nhìn cô. Tay thon dài mảnh khảnh chế trụ cổ tay của cô, âm thanh dụ hoặc động lòng người cơ hồ muốn đem Vô Dược mê hoặc: "Tiểu sư tỷ... Nó lại nhớ nàng. Nàng giúp giúp nó được không..."
Vô Dược:...
Nhìn tay đang mò vào, Vô Dược thề về sau không dám đùa giỡn anh nữa.
Nguyệt Nhiễm phóng nước ra, đem cô và anh rửa sạch sẽ.
Nguyệt Nhiễm vùi đầu trong lòng ngực cô, tìm vị trí thoải mái mà cọ cọ.
Đầu ngón tay Vô Dược vòng lên bóp bóp mặt anh vài lần, sau đó mở miệng: "A Nguyệt, vì sao không thấy khuôn mặt anh thay đổi?"
Nguyệt Nhiễm giơ lên tươi cười, trả lời nói: "Thiển Thiển cảm thấy bộ dạng hiện tại của ta đẹp không?"
"Đẹp!" Đương nhiên là đẹp, yêu nghiệt thế giới này so với mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420729/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.