????????????Chương 130????????????
????????Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (18)????????
Edit: Thuần An
♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >
Sau khi tan học, Vô Dược liền trực tiếp đi rồi. Tống Minh Tước cũng không tính quá chán ghét, khi học không có làm ra cái động tác nhỏ gì. Vô Dược còn không có đối với hắn sinh ra cảm giác chán ghét, bất quá nếu nói muốn theo đuổi cô, cô nhất định phải cách xa hắn.
Niên Tứ Thần đã ở khu dạy học của bọn họ chờ cô trước.
Cô chạy chậm đến bên cạnh hắn, lộ ra một cái nụ cười ngọt ngào: "Tứ Thần!"
Niên Tứ Thần cười cười, xoa xoa trên đầu cô, ôn nhu hỏi: "Mệt không?"
Vô Dược chủ động cọ cọ chui vào trong lòng ngực anh trả lời: "Nếu em nói em mệt, anh sẽ ôm em đi sao?"
Vô Dược vừa mới nói xong Niên Tứ Thần liền trực tiếp đem cô bế lên, cười hỏi: "Như vậy vừa lòng không?"
"Ha ha ha!" Vô Dược cười cười trả lời: "Ân! Bổn cung cực kỳ vừa lòng."
Ngữ khí của Niên Tứ Thần có chút bất đắc dĩ, nhưng càng có thêm phần sủng nịch: "Công chúa điện hạ vừa lòng là tốt rồi, vậy thì giữa trưa công chúa điện hạ muốn ăn gì?"
Vô Dược vòng tay lên cổ anh, ở gương mặt anh hôn một cái: "Em muốn ăn anh... làm cơm*."
*Đoạn này ai học tiếng trung sẽ biết, ban đầu Vô Dược nói: "我想吃你" => "Em muốn ăn anh"
Sau đó nói thêm: "做饭" => "我想吃你...做饭" =>
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420685/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.