Vô Dược đứng ở trêи thành lâu nhìn người đến người đi dưới chân, đột nhiên một nữ nhân mặc y phục trắng hấp dẫn ánh mắt của Vô Dược.
Đời trước đối mặt lâu như vậy, Phong Hoa Nguyệt đương nhiên sẽ không quên nàng.
Môi Vô Dược chậm rãi gợi lên, trò hay muốn bắt đầu rồi.
Nàng xoay người, nhìn tới người hướng mình đi tới. Khẽ cười lên, cũng chậm rãi hướng hắn đi đến.
Nàng nhấc đấu lạp của hắn lên, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại ra đây?"
Mạch Cẩn Thư cúi đầu, mềm yếu mở miệng: "Thϊế͙p͙ thân nghe nói thê quân ở đây, cho nên... Thϊế͙p͙ thân quấy rầy thê quân sao?"
Vô Dược xoa xoa tóc của hắn, ôn nhu trả lời nói: "Không có."
Mạch Cẩn Thư nghe được nàng trả lời rốt cuộc lộ ra tươi cười, sau đó tựa hồ vô tình hỏi: "Thê quân đang tìm người sao?"
Vô Dược đương nhiên sẽ không giấu giếm, gật gật đầu đáp: "Ân."
Sau đó cúi đầu phân phó cho Phó tướng bên cạnh mình vài câu, Phó tướng ứng thanh vâng, sau đó liền rời đi rồi.
Môi nàng gợi lên, đối với Mạch Cẩn Thư hỏi: "Thư Nhi có nguyện bồi ta đi nơi này một chút?"
Mạch Cẩn Thư ôn nhu trả lời, ngữ khí còn có mơ hồ có chút cao hứng: "Thϊế͙p͙ thân đương nhiên là nguyện ý."
Vô Dược mang theo hắn đến chợ, từ nhỏ ở hoàng cung hắn vẫn là lần đầu tiên đến chợ. Trong ánh mắt tràn đầy tò mò.
Nhìn dáng vẻ này của hắn, Vô Dược cảm thấy mình làm đúng rồi, hắn nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2419955/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.