Vô Dược cẩn thận giúp hắn đeo lên, cây tương tư đỏ tươi giúp tay hắn càng trắng hơn càng đẹp hơn. Nàng để lại trêи tay hắn một nụ hôn, môi đỏ phun ra: "Thật đẹp."
Bởi vì hành động của nàng, cả khuôn mặt của Mạch Cẩn Thư đều đỏ bừng lên. Xấu hổ đến tựa hồ hận không thể đem chính mình giấu đi.
Vô Dược dừng một chút, lại quên nam nhân thời đại này không thể tùy tiện đùa giỡn.
Mạch Cẩn Thư trong lúc vô ý thấy tay nàng bị chọc vài cái, nhẹ nhàng thổi lên, đau lòng mở miệng: "Thê quân bị thương."
Vô Dược không sao cả cười cười: "Không ngại, vết thương nhỏ thôi không đau không ngứa, chúng ta trở về đi."
"Được." Mạch Cẩn Thư ngoan ngoãn gật gật đầu, trêи mặt như cũ treo biểu tình vui vẻ.
...
Ánh trăng trêи cao chiếu xuống Thành đô phồn hoa, khắp nơi đều là ngọn đèn dầu lập loè. Náo nhiệt nhất không nơi nào hơn đệ nhất thanh lâu gọi là Thiều Nhan lâu.
Vô Dược nhàn nhã ngồi trêи gian gác mái, cầm nắm chén rượu, lạnh nhạt nhìn mọi thứ dưới lầu. Đột nhiên, một hình bóng quen thuộc thu hút tầm mắt của nàng.
Thẩm Triều mặc y phục màu đỏ, chậm rãi từ lầu hai đi xuống.
Môi Vô Dược hơi hơi gợi lên, đây là đêm đầu tiên của Thẩm Triều, cũng là lúc chủ tuyến chuyện xưa bắt đầu. Nam nữ chủ chính là bởi vì chuyện này mà quen biết.
Vô Dược nhìn thoáng qua hào quang càng ngày càng ảm đạm trêи đầu hắn, trong mắt nhiều thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2419953/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.