Cốt truyện bây giờ đã ở thời điểm gần kết thúc,
Nếu Số 23 không làm gì đó, chắc chắn cô sẽ bị nhốt ở đây mục ruỗng cả đời..
[ Vì vậy, ký chủ, cố lên a~!!! ] Nhị Tam khoa trương cổ vũ.
Số 23 "..." Không! Trẫm không muốn!!!
Cả đời làm sâu gạo chờ chết không được sao?
Nguyện vọng của Thẩm Yên: Lấy lại ngôi vị, tẩy trắng thanh danh của mình.
Số 23 "..." Đen lắm rồi!!! Giặt nó cũng không có ra!!!
[ ... ] Cố lên nào ký chủ!!! Người có thể làm được!!!
...
Vườn ngự uyển,
Thủy đình phía bên kia bờ hồ,
Thấp thoáng trong ánh mắt chỉ thấy vạt áo đỏ tươi đang lay động,
Gương mặt thiếu nữ thanh tú không nhiễm bụi trần, khóe môi như có như không cong lên,
Rõ ràng là đang cười, nhưng ánh mắt lại trong trẻo quá mức, mờ mịt một mảnh, tựa hồ không thấy đáy,
'Mỹ nhân thoáng cười xinh đẹp, làm động lòng người qua, điên đảo người nhìn, một ánh nhìn cũng thành truyền thuyết,
Nhưng liệu có ai có thể bắt được tâm tư của nàng?'
Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua mành trướng thêu hoa mai đang rủ xuống của thủy đình , chính giữa có một nữ tử y phục đỏ rực chói mắt đang ngồi, cổ chân thắt dây xích bạc nhỏ đính một chiếc chuông đồng, không ngừng kêu leng keng mỗi khi nàng di chuyển,
Mùi hương hoa sen nhàn nhạt từ dưới hồ tỏa ra, giúp người ta cảm thấy an thần, nhẹ nhõm...
Số 23 "..." Đói quá!!!
Có gì ăn không???
Bệ hạ của các ngươi sắp chết đói!!!
Trẫm sắp thăng!!!
Cung nữ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474852/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.