Đoàng!!!
Đột nhiên đỉnh đầu truyền tới tiếng xé gió vọt qua. Chớp mắt ngay khi Mạc Thanh vừa dứt câu, một bệ đá đột nhiên vỡ tung, có người từ trên cao rơi xuống
Là thiếu nữ váy trắng lúc nãy
"Hai bảy! Còn hai người nữa..." Thanh âm của thiếu niên vang vọng trong không trung
"Hắn ở kia!" Một đệ tử chỉ tay về phía bệ đá dưới chân lôi đài, bên trên có một thiếu niên mặc thường phục màu lam đang đứng.
Trưởng lão râu bạc thập phần kích động, nhỏ giọng thì thào,
"Trốn đi đợi những người còn lại loại trừ lẫn nhau, đến khi còn rất ít thì mới ra mặt, lợi dụng lúc những kẻ còn lại sơ ý thì phá bệ đứng của họ, kế này đủ thâm hiểm."
Mạc Thanh khẽ nhếch môi, đôi mắt vẫn không rời khỏi thân ảnh trên lôi đài, ngữ khí ôn nhu dị thường,
"Thứ ngài chưa biết về hắn...vẫn còn rất nhiều..."
Cùng lúc đó, trên lôi đài, Số 23 đang bị bao vẫy giữa một đám đệ tử trên trời
"Mọi người! Tên này chỉ giỏi đâm lén sau lưng thôi chứ không có tài cán gì đâu, tất cả cùng xông lên sẽ hạ được hắn!" Một đệ tử đi trước dẫn đầu, tiên phong chống lại Số 23.
Những đệ tự còn lại cũng đã nghe đại danh Sa Mạn ngu ngốc không muốn tu tiên từ lâu, đều nhanh chóng tập hợp lại, nhất tề xông lên.
Tử Kỉ hơi cau mày, gương mặt đào hoa tú lệ mang theo lo lắng nhìn về phía bục đá có người thiếu niên
Nhiều người tấn công cùng lúc như vậy trăm phần trăm không thể tránh.
Nhưng chỉ trong thoáng chốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-luu-manh-vat-hi-sinh-mau-phan-kich/1474824/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.