Quả nhiên cảm giác của Thánh Âm không sai mà. Chỉ thấy Lão Tú Ông cười hềnh hệch nhìn nàng, đưa ánh mắt đá lông nheo piu piu, thật là một cái nháy mắt lả lướt phong tình, tựa gió xuân bay.
Đây chắc chắn là lão bê đê đó. Con cá cam đoan 100%. Tại vì cả cái thế giới cổ đại với hàng đống nam nhân khô khan, trọng nam khinh nữ này, chỉ có mỗi Lão Tú Ông là người đờn ông bê đê đối xử với nàng khác biệt nhất thôi.
Thánh Âm ngớ người...
Mà không chỉ Thánh Âm ngơ người, Lý Giác Huyền cũng "ngớ người" theo luôn. Nhưng chàng ta chưa có "ngơ người" quá một giây, vẻ mặt lại biến đổi xoành xoạch. Cái gì mà tình yêu cơm tró ngọt ngào mới đây liền bay không còn một mống. Sát khí âm trầm quỷ dị đó theo thói quen lại phun tào, hận không thể đem tất cả những người sống đang đứng trong phòng băm thành thịt vụn vậy...
Khoé môi đang tươi cười trên cái mặt thanh tú của Đoan Thanh Ngọc cứng đờ. Mặt gã tái xanh, lấm lét đưa mắt nhìn lén sắc mặt Lý Giác Huyền...Nhưng thực sự, gã chẳng hiểu nổi chàng ta đang nghĩ gì.
"Lui." Lý Giác Huyền lạnh lùng hạ lệnh đuổi người. Thế là hai gã đàn ông này như thể được ban ân, khúm núm còng lưng lùi đi. Thậm chí đến khi cả cửa phòng được dần khép lại, Thánh Âm còn cảm nhận được Lão Tú Ông đang nháy nháy mắt phải với mình kia kìa. Nàng không nhịn được, bụng dạ thầm bĩu môi, cái lão già này ở đây, không phải là theo bước chân môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587612/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.