Đối với Thánh Âm mà nói, đây là một giấc ngủ ngon không mộng mị. Nàng ngủ rất khoan khoái, rất dễ chịu và cũng chẳng có kẻ nào to gan chạy tới làm phiền giấc ngủ của nàng cả.
Thế nên khi Cá Âm mơ màng mở mắt tỉnh dậy, mặt trời đã quá ban trưa rồi. Người đàn ông bên gối đã sớm không thấy bóng dáng đâu nữa. Nhìn đỉnh mặt trời chói loá trên cao, nội tâm cá không khỏi có chút rầu rĩ. Thiệt tình, tân nương đầu ngày mới về nhà chồng liền ngủ say như chết tới gần chiều mới tỉnh. Điều này thật không tốt chút nào. Nếu mẫu hậu ở Trung Nguyên biết nàng ở Tây Vực biếng nhác thế, thể nào người cũng thất vọng về nàng cho mà coi.
Thánh Âm chẹp chẹp miệng, sau đó, mặt mày của nàng bèn nhăn lại. Lưỡi trong khoang miệng tự điều khiển, đảo quanh một lúc nữa, sắc mặt của con cá dần dần tái mét...
Tanh quá. Trong miệng nàng có mùi vị gì đấy rất ư là tanh. Đã vậy nó còn lợm lợm buồn nôn nữa chứ...
Càng cố gắng cảm nhận, mùi vị trong miệng càng nồng, Thánh Âm vô cùng hoài nghi trong lúc nàng ngủ có con gì đó đã bò vào miệng nàng làm bậy. Mang theo tâm trạng tồi tệ khởi đầu cho một ngày mới, nàng khẽ gọi (*)a hoàn hồi môn của mình, Hoa Mai từ bên ngoài bê vào một cái chậu nước để Thánh Âm vệ sinh cá nhân buổi sáng.
(*) A hoàn hồi môn: A hoàn mang từ nhà mẹ đẻ đến.
Hoa Mai nhẹ nhàng thấm ướt khăn mặt, đưa cho thế tử phi. Thánh Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587602/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.