"Đều tại anh..." Thánh Âm nằm trên bàn mổ, cả người cô được tấm chăn dày cuốn lấy. Con cá suy yếu, miệng nhỏ khẽ lầm bà lầm bầm trách mắng Đường Ám. Đây là ngày thứ hai cô đổ bệnh rồi, cảm xúc thật không dễ chịu gì. 
Không hiểu sao, lần lâm bệnh này lại có gì đó không đúng. 
"Ừ, ừ. Là tại tôi." Đường Ám đỡ cô dậy, nâng bát lên và đút nước thuốc cho cô, ân cần hỏi: "Còn đau chỗ nào không?" 
"Đỡ hơn rồi. Nhưng..." Cá Âm nhíu mày, đưa một tay lên ấn ấn ngực. Sắc mặt vốn không được tốt nay nhìn càng thêm xấu hơn. Trông vẻ mặt cô tái nhợt, anh vội đặt bát thuốc xuống, nắm lấy bàn tay cô đặt trên ngực, lo lắng hỏi: "Sao thế? Sức khỏe em không ổn?" 
"Không có gì." Thánh Âm khô khốc lắc đầu, uống nốt chỗ thuốc trong bát, cô nằm xuống, nhắm mắt: "Em buồn ngủ.". Truyện mới cập nhật 
"Ừ. Tôi ở đây." Đường Ám gật đầu, thẳng lưng ngồi yên một chỗ. Gương mặt điển trai thoáng chút vẻ nặng nề... 
Tầm năm sáu phút sau, anh khẽ đưa ngón tay, vuốt nhẹ mi mắt cô. Xác định Cá Âm đã ngủ say rồi, người đàn ông ưu nhã đứng dậy, đến bên một chiếc tủ đựng đồ thí nghiệm. Anh giơ tay mở ngăn kéo ở dưới ra, đeo găng tay y tế vào, rồi anh lấy một chiếc ống kim tiêm. 
Đường Ám chuyển hướng, từ cánh tủ trên, lấy ra một lọ dung dịch thuốc màu trong suốt. Dùng ống kim hút thứ dung dịch đó vào, anh ta nhẹ chân tiến lại gần bàn mổ chỗ mà Thánh Âm đương say 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1587592/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.