Theo quy củ, người mới tới đều phải chọn khu, chọn khu xong sẽ chính thức là người của khu đó. Mấy người Vương Mông biết rõ, họ không phải Bắc Vũ Đường, không có ưu đãi kia, đương nhiên phải chọn khu.
Đám người Vương Mông chọn khu xong, ai về khu vực của người đó.
Bắc Vũ Đường thì xấu hổ, không có nơi nào mà đi.
"Nhãi con, mày muốn ngủ ngoài quảng trường hay là vào khu ngục?" Có người vui sướng khi cô gặp họa.
Biểu hiện của Bắc Vũ Đường hôm nay đã khiến không ít người kiêng kị cô, đồng thời cũng tò mò về cô. Họ muốn xem cô có thể giải quyết tình huống này không.
Nhìn kiến trúc khổng lồ trước mặt, Bắc Vũ Đường đi về phía khu kiến trúc cổ, một đám ở trong phòng mình, nhìn cô đi qua trước mặt.
Những người này nhìn cô bằng đủ loại ánh mắt tò mò, lạnh nhạt, hứng thú, chán ghét,...... Chỉ không có ánh mắt lương thiện và bình thản.
Người ở đây đã sớm quên mất cái gì gọi là lương thiện.
Nơi này chỉ có cá lớn nuốt cá bé, chỉ có máu tanh và bạo lực.
Bắc Vũ Đường chậm rãi đi từ khu bốn, qua khu ba, khu hai, khu một. Họ cứ nghĩ Bắc Vũ Đường sẽ dừng lại, không ngờ, cô lại tiếp tục bước.
Mọi người thấy hành động của cô, một đám đều mở to mắt nhìn, sau đó lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Một đám đều nở nụ cười quỷ dị khó hiểu, tựa như đang thấy một con dê đi về phía bầy sói.
Vương Mông chú ý tới biểu cảm quỷ dị đó thì hỏi, "Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964881/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.