Tác giả: Vân Phi Mặc
Biết con gái bình an vượt qua thời gian đó là nhờ Sở Ly, ấn tượng của mẹ Bắc với Sở Ly càng tốt hơn.
“Lúc trước bọn con vẫn luôn liên hệ, hai năm nay thì không còn liên hệ nữa.”
Nói đến mấy năm gần đây, mẹ Bắc lập tức hiểu vì sao mấy năm nay lại không còn liên hệ.
Nghĩ đến tên cặn bã Tiền Minh Hạo, mẹ Bắc lại hận, may mà giờ thoát khỏi tên khốn đó rồi, mà con gái cũng vượt qua được chướng ngại đó, có một người yêu thương mình, điều này khiến mẹ Bắc rất vui mừng.
“Đường Đường, tuy rằng Sở Ly không tệ, nhưng con phải nhớ kỹ, giờ con còn nhỏ, có một số việc không thể làm, nhớ chưa?” Mẹ Bắc uyển chuyển nhắc nhở.
Bắc Vũ Đường ngoan ngoãn gật đầu.
Mẹ Bắc đang định rời đi lại đột nhiên nói một câu, “Vừa rồi mẹ và cha con còn nói chuyện, thằng bé Sở Ly có nửa đêm mò vào phòng con không. Xem ra lần này mẹ đoán đúng rồi. Sở Ly thành thật hơn cha con nhiều.”
Bắc Vũ Đường thầm phun tào.
Không đâu mẹ ơi, mẹ nhìn lầm rồi!
Cha con mới là tuệ nhãn như đuốc!
Sở Ly đứng ngoài ban công hóng gió lạnh cảm thấy mẹ Bắc đối xử với mình thật tốt.
Vậy thì càng không thể để bà biết là anh trèo tường.
Mẹ Bắc đi rồi, Sở Ly lặng lẽ mò về giường Bắc Vũ Đường.
“Mẹ em nhìn lầm rồi.”
Sở Ly 囧 囧 nhìn cô.
“Ngủ đi.”
Sở Ly nhìn thoáng qua đồng hồ, tắt đèn đi.
Trong bóng tối, Sở Ly ôm Bắc Vũ Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964731/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.