Nhà ăn rất lớn, bàn rất dài, đủ để hai mươi ba mươi người ăn cùng một lúc. Bắc Vũ Đường ngồi ở chỗ mình, vị trí của Bắc Thần đối diện cô.
Trong bữa ăn, Bắc Vũ Đường uống một ngụm canh nấm, hương vị tươi ngon, thấy Bắc Thần đối diện không có canh này, cô đẩy bát canh đến trước mặt cậu, "Tôi không muốn ăn, cậu chịu trách nhiệm ăn nốt đi."
Bắc Thần nhìn canh nấm trước mặt, tuy không biết là cái gì, nhưng vừa rồi cậu chú ý thấy cô rất thích uống bát canh này. Cậu muốn từ chối, nhưng đối mặt với đôi mắt của cô, cậu yên lặng nhận lấy.
[Tinh, độ hảo cảm của Boss phản diện với ký chủ là 66.]
Nghe thấy con số này, Bắc Vũ Đường hiểu rằng cách xoát độ hảo cảm này đã đến đỉnh điểm, muốn độ hảo cảm của cậu tăng thêm thì cần đổi cách khác.
Trước khi chọc thủng lớp cửa sổ giấy này, hình thức ở chung này cần duy trì, nếu không đột nhiên dừng lại thì có vẻ đột ngột.
Sau khi bữa tối kết thúc, Bắc Vũ Đường sai Bắc Thần đi tản bộ với mình, hai người đi trong khuôn viên rộng lớn, lang thang không mục tiêu. Bắc Thần không phải người giỏi nói chuyện, Bắc Vũ Đường không nói thì không khí giữa cả hai sẽ rất yên tĩnh.
Không ai nói gì, lặng yên đi trên đường nhỏ, xung quanh là cánh rừng rậm rạp, dù có tia sáng mỏng manh lướt qua, nhưng vẫn khá tối tăm.
Hai người yên tĩnh đi một vòng, Bắc Vũ Đường mới dẹp đường về phủ.
Khi hai người sắp ra khỏi khu rừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964665/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.