Một đám người vây quanh đấm đá Hạ Sinh, mãi đến khi hắn xin tha.
Nửa ngày sau, người đàn ông dẫn đầu mới cho đám đệ dừng tay.
"Mang đi."
Bọn họ bịt một túi nilon đen lên đầu Hạ Sinh, kéo hắn đã nửa sống nửa chết lên chiếc Minibus màu trắng.
Một giờ sau, họ xuất hiện ở một nhà xưởng bỏ hoang. Túi nilon đen bị kéo ra, Hạ Sinh bị ánh đèn chói lọi bên ngoài làm loá mắt. Hắn nheo mắt, nửa ngày sau mới thích ứng được với ánh sáng bên ngoài.
Hạ Sinh nhìn qua đã thấy người đàn ông mặc tây trang phẳng phiu đứng phía trước.
"Tổng giám đốc Phùng, ông làm gì vậy?"
Tổng giám đốc Phùng nhìn Hạ Sinh cả người chật vât, cười lạnh, "Giám đốc Hạ, đặt vé máy bay định đi đâu?"
Hạ Sinh cảm thấy căng thẳng, hoang mang giải thích: "Tổng giám đốc Phùng, ông đừng hiểu lầm. Tôi... Tôi chỉ là đi công tác bình thường thôi."
"Đi công tác?" Tổng giám đốc Phùng cười châm biếm.
"Đúng vậy, đi công tác. Công việc đột xuất."
Tổng giám đốc Phùng đi lên, đột nhiên vung tay đấm mặt hắn, "Mày TMD nghĩ ông là kẻ ngu à? Mặc mày chơi đùa chắc?! Thằng nhãi mày bị tập đoàn Bắc thị sa thải, mày nghĩ ông không biết à?"
Hạ Sinh biết mình nói sai, hiện tại muốn giải thích cũng không giải thích được.
"Chuyện báo giá lần trước, có phải thằng nhãi mày đặt bẫy lừa tiền bọn tao không?" Tổng giám đốc Phùng âm lãnh hỏi.
"Không có, tuyệt đối không có." Hạ Sinh vội vã phủ nhận.
Tổng giám đốc Phùng bóp chặt cằm hắn, "Không có? Mày lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964647/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.