“ Thiếu phu nhân, người xem như vậy đã ổn chưa ?” Vũ Gia thoa xong cánh môi hồng của Vân Di, vội lấy chiếc gương đồng đặt trước mặt cô. Vẻ mặt lóng ngóng, chờ câu trả lời của cô.
“ Được rồi! Không cần chỉnh sửa gì nữa đâu. Vũ Gia làm nên đương nhiên ta không lo ” Vân Di liếc gương mặt mình trong gương, mỉm cười nhẹ, gật đầu lấy một cái. Cũng không tiếc lời mà tán dương.
Ừ! Đúng là tay nghề không tệ, không chê được.
“ Thiếu phu nhân, sắp đến giờ rồi, người chuẩn bị thôi ” Vũ Gia nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đỡ Vân Di đứng dậy. “ Lão gia và Quý đại nhân đang đợi ”.
Vân Di xòe bàn tay ra, cho kim xà nhẹ nhàng trườn vào ống tay áo mình, sau đó liền được Vũ Gia giúp che tấm voan trùm đầu mình. Chuẩn bị xong xuôi, cô mới quay đầu, chậm rãi đáp Vũ Gia.
“ Ta biết, đừng giục ta ” Vân Di cầm lấy tay Vũ Gia mà thong dong đứng dậy, từ tốn mà bước ra ngoài.
Khóe mắt Vân Di cong lên, ẩn ẩn là kế hoạch khó đoán…
“ Này! Không biết nay Phỉ gia tổ chức chuyện gì mà lại đi diễu hành long trọng vậy nhỉ ?” người qua đường Tuất tròn mắt nhìn đoàn người họ Phỉ đang đi, thì thầm người bên cạnh.
“ Ối dời! Chuyện lớn thế mà huynh đệ không biết à ?” người qua đường Sửu kinh ngạc thốt lên.
“ Nghe đâu thiên hạ đồn, nay là ngày chôn sống nàng dâu hờ của Phỉ gia. Cái cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/3272161/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.