Vân Di nghiến chặt răng, ánh mắt âm lãnh liếc về đám tiểu ác linh trước mặt. Mồ hôi lạnh sớm đã chảy thành dòng lăn dài trên khuôn mặt mỹ lệ của Vân Di, vẻ mặt cô tái mét đầy đau đớn.
Hừ! Được đấy lũ tiểu quỷ!...
Tiểu Hắc vội biến thành dạng chàng quản gia tuấn tú, rất nhanh đã đứng chắn trước mặt Vân Di, nhẹ nhàng mà nâng cánh tay của cô lên.
Đôi mắt xanh trầm xuống khi nhìn vết đỏ thẫm đẫm bên vai của Vân Di, gương mặt Tiểu Hắc sa sầm, hơi thở ngày càng nặng nè.
Với cơ thể yếu ớt của chủ thể này, kí chủ bị nhiễm âm khí khá nặng. Mặc dù không nguy hại đến tính mạng nhưng cũng đủ là làm tổn thương về thể xác và linh hồn...
Vân Di thu hết biểu cảm của Tiểu Hắc vào trong, cô nén tiếng thở dài, vỗ nhẹ bàn tay đang siết chặt đến nỗi nổi hết gân xanh của Tiểu Hắc. Vân Di nói.
“ Cục cưng chỉ là vết thương ngoài da thôi ”.
Tiểu Hắc trầm mặc, không đáp lấy lời Vân Di nửa lời.
“ Máy tính! Mở hết quyền hạn hệ thống của tôi. Lập tức chữa trị cho kí chủ ” Tiểu Hắc lạnh giọng ra lệnh. Trực tiếp truyền thông tin tới máy tính
[ Cảnh báo: Năng lượng hiện tại của hệ thống quân quá ít. Nếu mở hết quyền hạn của hệ thống sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thống quân. Khả năng xảy ra rủi ro là 98% ] âm thanh khô khốc của máy tính ngay lập tức vang lên trong đầu của Tiểu Hắc.
[ Hệ thống vẫn muốn tiếp tục ?].
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731740/chuong-208.html