Vân Di đang mơ màng ngủ, chợt cảm nhận được một vật lạnh nào đó đang chạm vào cổ chân mình, cô giật mình mở mắt mà bật dậy.
Vân Di lập tức co chân lại, cả người đều căng cứng, trên trán lấm tấm mồ hôi, mặt tái xanh, hơi thở có mấy phần gấp gáp.
Trong màn đêm bao trùm cả căn phòng, nương tựa được ánh sáng trăng hắt qua khe của tấm cửa sổ, Vân Di cố gắng lấy lại điểm tiêu cự vốn có. Con ngươi cô sáng lên, dáo dác đảo khắp xung quanh, ẩn ẩn là sự cảnh giác cao độ trước thứ gì đó chưa được xác định kia.
Vân Di khẽ cắn cánh môi mỏng. Vừa rồi nếu không phải vì bị thứ đấy tác động từ bên ngoài thì Vân Di đã bị cái mộng kia giết chết rồi.
Mẹ kiếp!
Vân Di không nghĩ rằng bây giờ nam chính lại tấn công cô cả trong giấc mộng thế này. Tưởng rằng dạo gần đây nam chính im hơi lặng tiếng, chắc hẳn là bỏ quên nương tử của mình rồi!
Ai ngờ được là đang âm thầm mang cho cô nhiều điều mới mẻ, bất ngờ hơn.
Tên Phỉ Thiên này đúng là không bao giờ cho lão nương thất vọng mà!
Vân Di ngẫm lại những gì mà mình mơ thấy, bàn tay bất giác đưa lên cổ vuốt nhẹ mấy cái, gạt đi cái cảm giác đầu mình lìa khỏi cổ trong mơ. Đồng thời thoát ra hình ảnh gương mặt biến dạng như quỷ của Phỉ Thiên trong đâu, sống lưng không nhịn được mà hơi lạnh.
Cô bỗng bật cười thành tiếng, đôi mắt bỗng ánh lên tia quỷ dị.
Quả là kiểu tra tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731738/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.