Thời điểm Vân Di mở mắt tỉnh dậy đã là hai ngày sau. Cô nghe hạ nhân trong nhà nói rằng lúc phát hiện ra cô, đã thấy Vân Di bất tỉnh nằm trên nền đất. Trên mặt cắt không còn giọt máu, khắp người đều bị thương nặng, thân thể chỗ nào cũng có vết cắn.
Vì tình hình nguy cấp nên mấy người Vũ Gia liền đưa cô đến gặp đại phu gấp, lát sau mới quay về báo cho Phỉ gia được.
Thấy đại phụ phán rằng, cô bị trúng độc từ chất nọc cực độc của rắn, may mắn còn giữ được mạng nhỏ này. Nếu phải chăng đến chậm một chút nữa thì chắc chắn cái mạng Vân Di cũng không thể giữ nổi.
Chưa kể đến, Vân Di đã bị rơi vào trạng thái hôn mê sâu gần hai ngày. Thực sự xung quanh cô xảy ra chuyện gì, Vân Di cũng thể cảm nhận được.
Thậm chí lúc cô tỉnh dậy rồi, Vân Di còn được gia nhân được bảo lại rằng, Phỉ Quang còn có sẵn sàng tổ chức tang lễ cho con dâu vì lo sợ cô sẽ chết, gây thêm ám quẻ cho gia tộc Phỉ.
Tiểu Hắc có giải thích với cô, vì lo lo sợ gây ra nghi ngờ của người trong thế giờ này nên Tiểu Hắc buộc phải cưỡng chế cho Vân Di bất tỉnh hai ngày.
Đấy còn chưa tính đến việc đám người của Vũ Gia bị Phỉ Quang đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, vì tội thiếu chút nữa phá hỏng việc tốt của y.
Gương mặt diễm lệ Vân Di không hẹn mà nở nụ cười cong cong, con người híp lại.
Suy cho cùng, lão già này cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731735/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.