Vân Di đang mơ màng thì liền bị một xô nước lạnh dội cho tỉnh.
Cô ho sặc sụa, chớp mắt mà nhìn người đối diện, mày liễu khẽ chau lại.
“ Thiếu phu nhân, mặt trời đã lên cao như thế rồi. Người định ngủ đến bao giờ nữa ?’’.
Vũ Gia liếc người đối diện bằng nửa con mắt, thái độ vô cùng khó chịu.
Mang tiếng giờ là con dâu nhà họ Phỉ mà giống hệt như mấy kẻ hành khất ngoài đường. Chưa kể bộ giá y đẹp đẽ như vậy còn không thèm thay ra, để nó nhàu nát như thế. Để mặc trên loại người này đúng là phí.
Nàng ta “ xì “ một tiếng nho nhỏ rồi nói tiếp, giọng mười mười là khinh bỉ.
“ Lão gia và phu nhân đang đợi người đấy. Mong người làm việc cá nhân nhanh để còn đi thỉnh an. Đã qua giờ Dần rồi mà người còn có thể ở đấy mà thư thái ngủ được. Thật là... ’’.
Vũ Gia ném chiếc thau đang cầm trong tay thẳng đến trước mặt Vân Di. Nàng ta khinh khỉnh, lườm lườm Vân Di. Nàng ta nói “ Đây là đồ của thiếu phu nhân, chắc người cũng tự biết phải làm gì rồi chứ nhỉ ?”.
Xong xuôi quay đầu bỏ ra ngoài, không thèm để ý sắc mặt Vân Di như thế nào.
Một con nha đầu vô danh thế kia, mới bước chân vào nhà họ Phỉ mà còn nghĩ mình thực sự sẽ trở thành thiếu phu nhân cao quý sao?
Đúng là thứ người trơ trẽn. Nếu không phải số may mắn thì đáng lẽ ra con nha đầu ngu ngốc này đã chết ở nẻo nào rồi.
Aydza! Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731731/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.