Bước chân của Vân Di mỗi lúc một nhanh, xa xa cô đã nhìn thấy bóng Tịnh Kỳ đang ngồi thấp thỏm ở xa.
" Anh! Đi nhanh chân lên " Vân Di quay lại giục Vân Quân đang đi từng bước đằng sau.
" Anh đang đi nhanh hết mức có thể rồi " Vân Quân nén một tiếng thở dài, lắc đầu nhìn gương mặt đầy lo lắng Vân Di " Em cứ bình tĩnh, nhanh chân cũng không giải quyết được gì cả. Tịnh Kỳ và bạn em cũng không chạy đi đâu được mà ".
" Biết là thế. Nhưng em lo quá... " Vân Di nắm chặt tay Vân Quân lôi đi.
Đến nơi, cô vội tiến đến. Vân Di vỗ vai nhẹ Tịnh Kỳ, nhẹ giọng hỏi.
" Tịnh Kỳ! Chị, có chuyện gì thế ?".
Tịnh Kỳ ngẩng đầu, mệt mỏi nhìn người phía trước. Có lẽ do quá lo lắng và thức đêm nên giọng của Tịnh Kỳ có vẻ thều thào. Hai con mắt của cô rõ cuồng thâm, đỏ ngầu.
" Chị cũng không rõ. Đến nơi thì anh trai chị đã bị thế rồi. Bác sĩ bảo nếu không phát hiện nhanh tí nữa thì anh trai chị... có lẽ đã mất mạng ".
" Chưa kể, hung thủ còn không bắt được. Cảnh sát điều tra tất cả các camera ở đấy, đều bị phá hủy một cách tinh vi. Dấu vết còn sót lại của hung thủ cũng không có. Giống như anh ấy tự đả thương mình ấy. Bên cảnh sát cũng cảm thấy bắt hung thủ là một điều vô cùng khó khăn. Vì người này thông minh đến mức không để lại chút vân tay nào cả. Nên việc điều tra đang ở ngõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731724/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.