" Công việc và nhiệm vụ lần tới... Tất cả đã nắm rõ chưa ?" Khương Mục đảo mắt một vòng, thấy tất cả đều im lặng, ngấm ngầm là đồng ý.
Anh gập quyển sách lại, nói " Tan họp, chuẩn bị đi.Chúng ta sẽ lên đường trong đêm nay ".
" Đã rõ ".
Khi tất cả mọi người rời hết đi, Vân Di toan bước ra ngoài thì bị Khương mục gọi giật lại.
" Chỉ huy, có việc gì sao ?" Vân Di đứng trước mặt Khương Mục, quan sát biểu cảm của anh.
Khương Mục liếc nhìn cô gái trước mặt, đều đều nói " Lần này đi... sẽ rất nguy hiểm. Cô... liệu có tin tưởng khả năng của mình không ?".
Vân Di nhăn mũi, hơi khó hiểu nhìn Khương Mục.
Nam chính đây là đang nghi ngờ năng lực của cô đi.
Vân Di cười cười, thái độ vô cùng thoải mái. Không vì ánh mắt dò xét của Khương Mục mà bấm loạn, run sợ như mấy tân binh lo lắng sắp đối mặt với nhiệm vụ nguy hiểm.
" Chỉ huy, nếu anh cảm tôi không đủ điều kiện, chỉ huy đã loại bỏ tôi ngay từ đầu. Chứ chỉ huy không để tôi nghe anh phổ biến nãy giờ ".
Khóe miệng Khương Mục hơi giương cao, anh cực kì hài lòng với cô gái này. Rất sắc xảo, câu trả lời không mang chút nịnh nọt, đúng trọng tâm. Hơn nữa dùng lời nói bằng việc gián tiếp, không gây cảm giác khó chịu cho người nghe mà lại rất làm người khác vừa lòng.
Cũng phải, người anh chọn nhất định là không ổn thỏa nhất. Sẽ không có sai sót được.
Nhưng tất cả biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731707/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.