Vân Di đóng cửa lại, cô lao thẳng đến chiếc giường ở giữa phòng, lăn qua lăn lại thấy mấy cái cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Vân Di che miệng ngáp dài, cố gắng xua đuổi cơn buồn đang cận kề. Cô hít một hơi, quyết định đứng dậy sẽ đi tắm một chút cho tỉnh người. Sau đó sẽ ngủ một giấc cho thật thỏa đáng.
Khi đi qua gương, Vân Di suýt bị hình ảnh phản chiếu của mình qua gương làm cho dọa sợ.
Nói cũng phải, từ khi xuyên qua đến giờ cô nào đã kịp ngó gương mặt của chủ thể ra làm sao đâu, chỉ phỏng đoán tính cách của chủ thể qua cách mà cô ấy ăn mặc thôi.
Nhìn một lúc, Vân Di mới chán nản lắc đầu, trang điểm đậm quá, đúng đậm phong cách rock 'n' roll, mang đầy sự nổi loạn. Che hết phần thanh tú trên khuôn mặt.
Gương mặt chủ thể vốn có phần kiều diễm, tỉ lệ khuôn mặt khá hoàn hảo. Đặc biệt nhất có lẽ là đôi mắt, một đôi mắt biết nói. Dù bị che dấu dưới lớp trang điểm dọa người nhưng nó không làm mất đi vẻ đẹp vốn có. Bản thân cô khá yêu thích đôi mắt này, rất dễ dùng trong nhiều việc.
Ngắm qua ngắm lại một hồi, Vân Di mới khịt khịt mũi hai cái, lười biếng xoa mái tóc đỏ rực như lửa, rồi mới bỏ đi tắm..
Vân Di xong mọi việc liền leo lên giường ngủ một mạch, thực sự là lần này xuyên qua cô cảm thấy cực kì mệt, giống như việc linh hồn dường như nặng gấp mấy phần bình thường.
Chớp cái qua khung cửa sổ đã là màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731680/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.