Lâm Bằng đoán mình đã phần nào tác động lên được Tần Mặc, cứ nhìn biểu hiện động tác của cậu ta rồi biết. Quả này... nhất định sẽ không phải lo lắng gì rồi!
Lâm Bằng yên tâm, vuốt ngực thở phào một tiếng, rồi mấy giây sau gương mặt liền hiện lên vẻ đắc ý. Đấy! Nhìn đi! Đâu ai có thể phớt lờ hay bỏ qua được lời nói đầy tính thuyết phục của ông đâu. Chẳng vậy, ông ta mới có thể lôi kéo một đoàn người đi theo để làm tay chân sai bảo cho mình. Làm gì dửng dưng tất cả mấy kẻ này một mực đi theo đoàn mà ông ta lập ra. Đơn giản vì nhìn thấy tiền đồ khi theo ông, một tương lai tuyệt vời!
Tần Mặc quay người lại vừa vặn bắt được khoảnh khắc vẻ mặt Lâm Bằng vô tình để lộ. Anh che miệng ho nhẹ vài tiếng, nén nụ cười coi thường và khuôn mặt ghét bỏ trước thái độ mãn nguyện như đạt được mục đích của Lâm Bằng.
Haiz! Thế mới nói đám người chết não này hợp lí nên làm đồ ăn cho mấy con zombie. Chứ nếu đem về mà làm thí nghiệm... thú thực hỏng hết cả thời gian quý báu của anh, thậm chí là rất bẩn tay. Tần Mặc cũng có tiêu chuẩn lấy thí nghiệm đấy. Không hề lấy bừa nhé!
" Đi theo tôi!" Tần Mặc vẫn không có một chút thiện cảm nào đối với đám người kia. Giây tiếp theo, cất giọng trầm trầm, lười biếng phun ra vài từ ngắn gọn.
Đám người nghe vậy, dứt khoát nhanh chóng đứng dậy, bước theo Tần Mặc. Cá nhân từng người ở đấy, rốt cục cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731660/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.