" Ngươi mở cửa cho ta! Ta muốn xem thực hư con tin kia rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại mà khiến cho tộc trưởng lang nhân điêu đứng như vậy " một giọng nói lạnh nhạt nhưng lại có phần trong trẻo vang lên đoán chắc đấy là thiếu chủ mà Viên Thái vừa nói đến.
Vân Di vẫn một mực giữ im lặng, lim dim mở mắt, dỏng tai lên, tiếp tục hóng hớt câu chuyện.
Viên Thái thấy thế, vội vã lắc đầu, xua tay biểu tình thực gấp gáp " Thiếu chủ người ngàn vạn lần đừng bước vào trong đấy ".
A Thần ngiêng đầu, nhíu mày khó hiểu " Vì sao không cho ta vào? Nàng ta đáng sợ vậy sao? ".
" Không phải thế thưa thiếu chủ. Mà do nữ nhân này tính tình bị điên điên dại dại. Nếu không cần thận sẽ bị lây bệnh điên từ nàng ta " Viên Thái hết sức nghiêm túc lí giải. Tiện thể khoa chân múa tay biểu đạt mức độ nguy hiểm của Vân Di đến nhường nào.
Điên... điên cái beep! Người mới điên, cả nhà người đều điên...#*&#*&...( đã lược giản một nghìn câu chửi).
Vân Di vuốt vuốt ngực, điều chỉnh lại hơi thở, khóe môi nhếch lên tạo một đường cung hoàn hảo. Được, rắn ngốc, coi như ngươi giỏi!
Cô lẳng lặng lấy một cục đá nhỏ gần đấy, chầm chậm đưa tay lên, nhanh chóng ném chính xác một đường nhất định thẳng hướng vào đầu Viên Thái.
Gã " A " lên một tiếng, mắt gườm gườm quay lại nhìn Vân Di đang nằm ngủ như không biết gì, ngầm đoán ra được người vừa ném mình.
" Không cần ngươi lo lắng, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731623/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.